Chiến Thần Ở Rể

Chương 2137-2138



Chương 2137:

 

Lục Nguyên Thông nâng một tách trà nóng lên, khẽ nhấp một ngụm rồi nói: “Tinh Tuyết là đứa cháu gái ông thương yêu nhất, ông luôn muốn tìm một người chồng thích hợp cho nó, chỉ là sinh ra trong gia tộc lớn thì rất nhiều chuyện đều không thể tự mình quyết định”.

 

“Ban đầu nếu không bị nhà họ Lý gây áp lực thì ông đã không cho phép Tỉnh Tuyết làm dâu nhà họ Lý rồi, nhưng con bé lại gặp được cháu!”

 

“Ông thấy Tinh Tuyết rất thích cháu, nếu cháu không chê thì ông muốn gả con bé cho cháu”.

 

“Không chỉ vậy, ông cũng bằng lòng nhường lại vị trí chủ gia tộc này cho cháu!”

 

Vừa nghe những lời này thì Dương Thanh sững sờ.

 

Mặc dù đã đoán ra được từ trước nhưng anh không nghĩ răng Lục Nguyên Thông lại chịu nhường cả vị trí chủ gia tộc để buộc anh và nhà họ Lục vào một chõ.

 

“Ông Lục, ông nói quá lời rồi!”

 

Dương Thanh vội vàng từ chối: “Cháu có tài đức gì để làm người thừa kế nhà họ Lục chứ?”

 

“Tình cảm cháu dành cho Tỉnh Tuyết là tình anh em chứ không phải tình yêu nam nữ đâu ạ, đối với cháu, cô ấy giống như em gái vậy”.

 

“Hơn nữa, cháu đang mất trí nhớ, không biết gì về quá khứ của mình cả, nếu lấy Tinh Tuyết rồi đến lúc khôi phục trí nhớ, phát hiện ra mình đã lấy vợ sinh con thì cháu biết đối mặt với Tinh Tuyết thế nào đây?”

 

Trước khi nhớ lại mọi chuyện, Dương Thanh không dám có suy nghĩ vượt quá giới hạn với Lục Tỉnh Tuyết.

 

“Dương Thanh, cháu nghĩ nhiều quá rồi”.

 

“Với thực lực hiện nay, cháu chắc chắn sẽ đứng trên đỉnh cao của thế giới trong tương lai, người vừa trẻ vừa có triển vọng như cháu mà có nhiều vợ thì chảng phải chỉ là chuyện bình thường thôi sao?”

 

Lục Nguyên Thông cười to: “Chỉ cần cháu thích Tỉnh Tuyết thì ông sẽ đứng ra làm chủ cho hai đứa kết hôn”.

 

“Nếu một ngày cháu khôi phục trí nhớ, nhận ra mình đã cưới vợ thật rồi thì Tinh Tuyết có thể làm vợ bé mài.

 

Câu nói này của lão đã làm thay đổi tam quan của Dương Thanh, không ngờ những thứ như “có nhiều vợ’ mà lão cũng nói ra được.

 

Vì lợi ích của gia tộc mà bắt cháu gái mình đi làm vợ bé, đúng là không có luân lý ngũ thường.

 

Sắc mặt Dương Thanh lập tức âm trâm xuống, cảm thấy Lục Nguyên Thông thật đáng ghét.

 

Nếu không nể mặt Lục Tinh Tuyết thì anh đã tức điên lên vì những lời này của lão rồi.

 

“Ông chủ Lục, cháu sẽ không lấy vợ trước khi khôi phục trí nhớ đâu!”

 

Dương Thanh lạnh giọng nói.

 

Xưng hô đối với Lục Nguyên Thông cũng đổi †ừ “ông Lục” sang ‘ông chủ Lục”.

 

Lục Nguyên Thông cũng nhận thấy thái độ của Dương Thanh đã thay đổi nên hơi hoảng loạn, vội vàng giải thích: “Xin lỗi! Ông đi hơi xa rồi!”

 

Dương Thanh rất có khả năng là cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong, cho dù không phải thì chắc chắn cũng có thực lực Vương Cảnh hậu kỳ.

 

Nếu chọc một người mạnh mẽ như vậy tức giận thì đó sẽ là một đòn đả kích cho nhà họ Lục.

 

Chính vì có sự hiện diện của Dương Thanh nên Lục Nguyên Thông mới dám công khai xảy ra xung đột với nhà họ Lý, thậm chí còn ép họ dùng số tiền năm mươi tỷ để chuộc người.

 

“Nếu ông chủ Lục không còn chuyện gì khác thì cháu xin phép đi trước!”

 

Nói rồi Dương Thanh đi ngay, không cho Lục Nguyên Thông cơ hội lên tiếng.


Chương 2138:

 

“Bốt”

 

Anh vừa ra ngoài thì Lục Xuyên đi vào, đã biết đáp án ngay khi nhìn thấy nét mặt của lão.

 

“ôi”

 

Lục Nguyên Thông thở hắt ra, chua chát nói: “Bảo tàng ở ngay nhà chúng ta nhưng lại chỉ ngắm được mà không đào được!”

 

“Vậy chúng ta phải làm sao đây?”

 

Lục Xuyên hơi lo âu: “Nếu nhà họ Lý thật sự muốn khai chiến, chúng ta lại không được cậu ấy giúp đỡ thì sẽ bị tiêu diệt mất!”

 

“Hoảng cái gì?”

 

Lục Nguyên Thông khiển trách: “Cậu ấy không muốn cưới Tỉnh Tuyết nhưng con bé là ân nhân cứu mạng của cậu ấy, nhà họ Lý mà muốn ra tay thật thì cậu ấy cũng đâu thể đứng nhìn được?”

 

“Cho dù cậu ấy không muốn giúp đỡ thì nhà họ Lý cũng không dám làm gì chúng ta đâu, vì có thể bọn họ diệt được nhà họ Lục nhưng cũng sẽ phải trả một cái giá cực đắt”.

 

“Đối với nhà họ Lý, điều quan trọng nhất bây giờ là tranh đoạt vị trí bá chủ Ninh Châu với nhà họ Trương”.

 

Nghe bố nói vậy, Lục Xuyên mới bớt căng thẳng.

 

Ngay lúc đó, quản gia chạy vào, mừng rỡ nói: “Ông chủ, nhà họ Lý đã chuyển tiền rồi ạ!”

 

Lục Nguyên Thông không hề bất ngờ khi nghe thấy tin này.

 

Dù sao Lý Đồng Hạ cũng là người thừa kế nhà họ Lý, nếu chết ở nhà họ Lục thật thì họ không những mất đi người thừa kế mà chuyện này còn trở thành trò cười cho toàn bộ Ninh Châu.

 

Bởi vậy mới nói nhà họ Lý chắc chắn sẽ đồng ý lấy năm mươi tỷ để chuộc Lý Đồng Hạ về.

 

Một bên khác, trong căn nhà sang phòng ở một trang viên trong Ninh Châu.

 

““Rác rưởi! Toàn là một lũ rác rưởi!”

 

Lý Sơn, chủ nhà họ Lý, phẫn nộ gào thét, dưới đất la liệt những thứ lão ta đập xuống.

 

ạpP g Chuyện hôm nay thật sự là mối sỉ nhục lớn nhất của nhà họ Lý.

 

Đường đường là một trong hai gia tộc đứng đầu Ninh Châu mà lại bị đe dọa bởi nhà họ Lục hạng hai, còn bị lửa những năm mươi tỷ.

 

Đây là một số tiền lớn đối với họ.

 

Những người thuộc dòng chính đang đứng trong phòng đều câm như hến, không dám thở mạnh, ai nấy đều cúi đầu, thấp thỏm lo sợ.

 

“Bốt”

 

Giữa lúc đó, Lý Đồng Hạ trở về nhà, vừa thấy Lý Sơn thì đã quỳ xuống, vừa khóc vừa nói: ‘Bố, con xin lỗi bố, con có lỗi với nhà họ Lý!”

 

“Bốp!”

 

Lý Sơn giơ chân đá bay ông ta, giận tím người: “Đồ vô dụng! Tao bảo mày đến nhà họ Lục để ra oai cơ mà, thế mà mày để mình bị nhà họ Lục bao vây là thế nào?”

 

“Nếu không phải do mày thì nhà chúng ta đã không bị tổn thất năm mươi tỷ rồi!”

 

“Nếu không phải do mày thì nhà chúng ta đã không chịu tủi nhục lớn đến vậy rồi!”

 

Lý Sơn phẫn nộ đến mức cả người đều run rẩy.

 

Thật lâu sau lão ta mới bớt giận, lúc này một người trung niên mới dám tiến lên cẩn thận nói: “Chủ gia tộc, tôi có một số ý kiến về chuyện này”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.