Chiến Thần Ở Rể

Chương 2170



Chương 2170:

 

Ban đầu, Lục Nguyên Thông còn tưởng chỉ có một mình Bạch Vương, khi nghe thấy Trương Quỳnh gọi Tiết Vương và Mã Vương, gương mặt càng tái hơn.

 

Hôm nay, không ngờ chủ của ba trong năm Vương tộc lớn ở Chiêu Châu đồng thời tới nhà họ Lục.

 

Nhà họ Lục đúng là có thể diện!

 

“Cung kính đón Bạch Vương!”

 

“Cung kính đón Mã Vương!”

 

“Cung kính Tiết Vương!”

 

Người nhà họ Trương đều quỳ một chân xuống đất và la lớn, giọng nói chấn động cả trời đất.

 

“Lục Nguyên Thông, tôi lại tới rồi!”

 

Trương Quỳnh cười híp mắt nhìn về phía Lục Nguyên Thông với vẻ trêu tức.

 

Lục Nguyên Thông loạng choạng lùi lại mấy bước, cơ thể run lên mà không khống chế được.

 

Lục Xuyên cũng vậy, hai chân không ngừng run rẩy.

 

Lúc này, phía sau Bạch Vương, Mã Vương và Tiết Vương đều có mấy cao thủ phát ra uy thế võ đạo đáng sợ, dùng mông nghĩ cũng biết những cao thủ này đều là cao thủ hàng đầu của ba Vương tộc lớn, thực lực ít nhất phải là Vương Cảnh đỉnh phong.

 

Bất kỳ ai trong những cao thủ này đều có thể trấn áp tất cả gia tộc quyền quý ở Ninh Châu.

 

Nhưng bây giờ những người này lại cùng xuất hiện ở nhà họ Lục để trấn áp bọn họ.

 

“Chính là cao thủ dưới quyền của ông đã giết chết cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong của Liên minh Vương tộc chúng tôi?”

 

Bạch Vương đột nhiên nhìn Lục Nguyên Thông với ánh mắt sắc bén, lớn tiếng chất vấn.

 

“Tôi… Tôi, đại nhân, không phải là tôi, thật sự không phải là tôi. Tôi chỉ là một chủ gia tộc nhỏ, làm sao có thể có thuộc hạ giết chết được cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong trong nháy mắt chứ?”

 

Lục Nguyên Thông vội vàng phủ nhận, run rẩy nói: “Tất cả đều là hiểu nhầm, đều là hiểu nhầm thôi!”

 

“Hiểu nhầm à?”

 

Bạch Vương cười lạnh: “Ngay cả cao thủ của Liên minh Vương tộc chúng tôi cũng dám giết, vậy mà ông còn dám nói với tôi là hiểu nhầm à?”

 

“Giao người ra, tôi sẽ cho ông được toàn thây!”

 

“Bịchl”

 

Lục Nguyên Thông quỳ xuống, hoảng sợ bất an nói: “Đại nhân, không phải tôi không muốn giao người ra mà tôi hoàn toàn không biết ai đã giết người của ngài!”

 

Lúc này, Lục Nguyên Thông đã thực sự tuyệt vọng, đối với lão, Vương tộc quả thật chẳng khác nào ngôi sao trên trời, xa không thể với tới.

 

Mà nay, chủ của ba trong năm Vương tộc của Chiêu Châu đích thân dẫn theo các cao thủ tới nhà họ Lục của lão để đòi người.

 

“Không biết?”

 

Bạch Vương cười nhạt: ‘Nếu đã không biết, vậy giết sạch người nhà họ Lục đi”.

 

“Tôi muốn xem xem, tay cao thủ từng giúp đỡ nhà họ Lục lần trước có đồng ý lộ mặt hay không”.

 

Nghe vậy, Lục Nguyên Thông tuyệt vọng kêu khóc: “Đại nhân, cầu xin ngài cho nhà họ Lục tôi một đường sống đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.