Chiến Thần Ở Rể

Chương 2248



CHương 2248:

 

“Bốp!”

 

Chỉ là, một đòn hết sức của ông ta lại bị Long Tấn dễ dàng tóm được.

 

“Không biết tự lượng sức mình!”

 

Long Tấn lạnh nhạt nói, một luồng khí tức khủng bố tràn ra xung quanh.

 

“Chết!”

 

Lão ta thấp giọng quát, tung nắm đấm.

 

“Chủ gia tộc!”

 

Người của gia tộc Vũ Văn thấy Long Tấn ra đòn đều hét toáng lên.

 

Vẻ mặt Vũ Văn Cao Dương tràn đầy tuyệt vọng, tự biết lân này mình chết chắc.

 

“Bịch!”

 

Ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng hình lướt qua che chắn trước người ông ta, thoắt cái tung chưởng.

 

Chưởng khắc quyền!

 

Năm đấm của Long Tấn bị chưởng đó cản lại.

 

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”

 

Dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, giây phút quyền và chưởng va chạm, mặt đất sau lưng hai người họ như nổ tung.

 

Từng vết nứt to bằng cánh tay như mạng nhện lan ra bốn phương tám hướng.

 

“Dương Thanh!”

 

Vũ Văn Cao Dương kinh ngạc nhìn bóng lưng trẻ tuổi đang che trước người mình.

 

Lúc này, ánh mắt Dương Thanh nhìn Long Tấn ngập tràn sát khí. Anh không đánh hết sức, chỉ đỡ đòn của Long Tấn.

 

“Bịch bịch bịch!”

 

Long Tấn bỗng lùi lại về sau mấy bước, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.

 

Vừa rồi lão ta đã dồn hết sức vào năm đấm kia, Dương Thanh lại bắt được dễ như trở bàn tay.

 

Lão ta không thể xác định hiện giờ anh đã mạnh tới mức nào.

 

Nhưng lão ta dám chắc Dương Thanh vẫn chưa dùng hết sức, nếu không lão ta đã bỏ mạng dưới một đòn này.

 

“Cậu ThanhI”

 

Long Thiên Vũ trông thấy Dương Thanh xuất hiện, vẻ mặt kinh ngạc.

 

Hắn ta không biết Dương Thanh cũng đang ở Yến Đô, vội vàng chạy theo Long Tấn tới đây cũng là vì ngăn lão ta ra tay với người bên cạnh Dương Thanh.

 

Bây giờ Dương Thanh đã tận mắt nhìn thấy cao thủ của Hoàng tộc họ Long muốn giết hại người thân của anh, có lẽ anh đang rất tức giận.

 

Nhưng Dương Thanh lại không hề nổi giận, trong mắt còn có mấy phần thưởng thức.

 

Người khác không biết, sao anh có thể không biết được?

 

Nếu vừa nãy Long Tấn thật sự muốn giết Vũ Văn Cao Dương rõ ràng dễ như trở bàn tay.

 

Nhưng lão ta không làm vậy, mà là chờ anh xuất hiện mới chịu tấn công.

 

“Dương Thanh!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.