Chiến Thần Ở Rể

Chương 2310



Chương 2310:

 

Khi nói chuyện, hai người đã đi ra ngoài sân bay, một chiếc Rolls Royce màu đen đang đậu ở cửa.

 

“Cô chủ!”

 

Một người đàn ông trung niên mặc vest đi giày da lập tức tiến lên, vô cùng cung kính nhận lấy balo trong tay Quách Sở Sở, nhanh chóng tiến lên, ở cửa xe phía sau ra.

 

Cách chiếc xe này không xa còn có một chiếc Rolls Royce khác, Lý Bảo Phong đang đứng ở cửa xe, khi nhìn Dương Thanh, ánh mắt anh ta tràn đầy vẻ uy hiếp.

 

“Bùm!”

 

Lý Bảo Phong làm động tác nhăm bản về phía Dương Thanh, còn phối hợp cả động tác tay, phát ra tiếng súng nổ, sau đó lên xe.

 

“Lên xe đi!”

 

Quách Sở Sở ở trong xe thúc giục, lúc này Dương Thanh mới vội vàng lên xe.

 

“Tới cửa Hoàng phủ họ Thượng Quan trước đi!”

 

Chờ sau khi Dương Thanh lên xe, Quách Sở Sở mới dặn dò người đàn ông trung niên.

 

“Vâng, cô chủ!”

 

Người đàn ông trung niên vội vàng đáp lời, từ đầu đến cuối vẫn không hỏi thêm một câu vô nghĩa.

 

Sau khi lên xe, Dương Thanh lại nhắm mắt lại, không muốn nói chuyện với Quách Sở Sở.

 

Quách Sở Sở thầm cười nhạt, nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Dương Thanh, cô ta vẫn luôn cảm thấy Dương Thanh đang giả vờ để lạt mềm buộc chặt.

 

Nhìn trang phục Dương Thanh đang mặc, chỉ là một người trẻ tuổi rất tầm thường, lúc này lại giả như không quan tâm gì cả, chuyện này khiến cho ấn tượng của Dương Thanh trong lòng Quách Sở Sở nhất thời kém tới cực điểm.

 

Quách Sở Sở bỗng nhiên hơi hối hận, lẽ ra không nên đưa Dương Thanh tới cửa Hoàng phủ họ Thượng Quan, cho dù Lý Bảo Phong thật sự muốn đối phó với Dương Thanh cũng không liên quan đến cô ta.

 

“Cô chủ, xe của tên nhóc nhà họ Lý kia vẫn luôn đi theo chúng tai”

 

Người đàn ông ngồi bên cạnh ghế lái đột nhiên cau mày nói.

 

Quách Sở Sở lập tức nhíu mày, liếc nhìn Dương Thanh vẫn đang “giả vờ ngủ”, tức giận nói: “Xe của Lý Bảo Phong vẫn luôn đi theo chúng ta, chắc là muốn tìm anh báo thù, anh còn có tâm trạng ngủ ngon được sao?”

 

Dương Thanh mở mắt ra, nhìn Quách Sở Sở đang mặt mày tức giận, nói: “Hay là cô ném tôi ở đây cũng được, tôi sẽ tự tới Hoàng tộc họ Thượng Quan”.

 

“Anh… anh…”

 

Quách Sở Sở giận đến bỗng nhiên không biết phải nói gì.

 

Cho dù cô ta hơi hối hận vì muốn đưa Dương Thanh tới cửa Hoàng phủ họ Thượng Quan, nhưng nhìn dáng vẻ ngu ngơ không biết gì của anh, cô ta lại rất tức giận.

 

Nếu không phải bởi vì mình ngồi bên cạnh Dương Thanh, nên mới khiến Lý Bảo Phong muốn đối phó với anh, cô ta vốn cũng chẳng quan tâm đến Dương Thanh làm gì.

 

“Quay đầu, trở về nhà họ Quách!”

 

Quách Sở Sở cố gắng đè nén cơn tức giận trong lòng mình xuống, sau đó dặn dò tài xế.

 

“Ấy ấy ấy, đừng quay đầu chứ!”

 

Dương Thanh lập tức sốt ruột, vội vàng nói: “Hay là cô cứ ném tôi ở đây đi, đưa tôi tới nhà họ Quách làm gì chứ?”

 

“Tôi thật sự muốn tới Hoàng tộc họ Thượng Quan, là nhà họ mời tôi tới…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.