Chiến Thần Ở Rể

Chương 2403



Chương 2403:

 

Một giây trước khi mất đi ý thức, Dương Thanh cảm giác mình ngã vào trong một lồng ngực mềm mại.

 

Cùng lúc đó, trên một hòn đảo nhỏ ở vùng biển Chiêu Châu.

 

Một người trung niên dùng áo choàng màu đen che đậy thân thể, sắc mặt cực kỳ âm trầm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hoàng tộc Thượng Quan! Thượng Quan Nhu! Dương Thanh! Dám hủy kiệt tác của tao, tao nhất định sẽ bắt chúng mày trả giá đắt!”

 

Nếu Dương Thanh ở chỗ này sẽ nhận ra người trung niên này không phải ai khác, chính là Black Doctor mà anh đã chứng kiến bị sư phụ Vô Danh giết chết.

 

Vậy mà bây giờ ông ta lại còn sống.

 

Nhưng lúc này, trừ cái đầu ra thì toàn bộ cơ thể ông ta đều là máy móc.

 

Một bên khác, Dương Thanh rơi vào hôn mê, thần y của Hoàng tộc Thượng Quan lập tức tiến hành trị liệu cho anh.

 

Dưới sự giúp đỡ của nhà họ Lý, Thượng Quan Hoàng mạnh mẽ trấn áp dư nghiệt nhà họ Đậu và nhà họ Thái.

 

Hoàng thành Thượng Quan trải qua lần gột rửa này lại càng kiên cố vững chắc.

 

Nhà họ Lý, trong căn phòng bí mật của Lý Trọng.

 

“Bố, giờ Dương Thanh bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh, Hoàng tộc cũng đã mất đi người che chở, vì sao chúng ta không thừa cơ giết Dương Thanh rồi tiêu diệt Hoàng tộc chứ?”

 

Lý Giang Hùng nhìn Lý Trọng, nghi hoặc hỏi.

 

Lý Trọng nhíu mày, hừ lạnh: “Những lời ngu xuẩn thế này, bố không hi vọng phải nghe lại lần thứ hai!”

 

“Hả, bố…”

 

Lý Giang Hùng sợ ngây người.

 

Lý Trọng lạnh giọng nói: “Đừng quên, người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành vẫn chưa xuất hiện, Dương Thanh đã hôn mê nhưng bố cũng bị thương nặng, sợ là ngay cả thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh cũng không phát huy ra được”.

 

“Cứ cho là chúng ta thật sự có thể tiêu diệt Hoàng tộc đi, vậy sau này người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành xuất hiện thì chúng ta phải xử lý thế nào?”

 

“Không nói đến người bảo vệ quy tắc sẽ xuất hiện hay không, với thực lực Dương Thanh biểu hiện ra hôm đó, con thật sự cho rằng sau lưng cậu ta không có ai bảo vệ sao?”

 

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Lý Giang Hùng lập tức biến đổi: “Bố, ý của bố là sau lưng Dương Thanh còn có thế lực mạnh hơn ư?”

 

Lại nhìn về phía Lý Giang Hùng, ánh mắt Lý Trọng toát lên vẻ thất vọng, lạnh giọng nói: “Con nghĩ cao thủ còn trẻ như Dương Thanh thật sự chỉ là một người bình thường sao?”

 

Lý Giang Hùng mới chợt hiểu ra. Ở Chiêu Châu, không tính những thế lực lánh đời như gia tộc Cổ Võ thì bốn Hoàng tộc lớn là mạnh nhất.

 

Cho dù có cao thủ Siêu Phàm Cảnh thì cũng đều là người của thế hệ trước, chí ít đã tu hành được sáu mươi đến bảy mươi năm. Lớp trẻ thì chưa nghe thấy ai ba mươi tuổi mà đã có thể tiến vào Siêu Phàm Cảnh.

 

Huống gì là một thiên tài võ thuật như Dương Thanh, thực lực nằm ở Siêu Phàm Nhị Cảnh mà lại có thể đương đầu với cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

 

“Bất kỳ một người nào có thể trở thành cao thủ Siêu Phàm Cảnh đều sở hữu huyết mạch vô cùng mạnh mẽ, người bình thường muốn bước vào Siêu Phàm Cảnh khó như lên trời. Cho dù là bốn Hoàng tộc lớn ở Chiêu Châu cũng không có mấy người đủ tư cách để đến cảnh giới đó, chứ đừng nói gì đến một người trẻ tuổi không đến ba mươi tuổi”.

 

Vẻ mặt Lý Trọng đầy căng thẳng: “E là thân thế của Dương Thanh không đơn giản chút nào, nhưng có thể khẳng định một điều rằng huyết mạch của cậu ta chắc chắn thuộc huyết mạch của gia tộc Cổ Võ, hơn nữa còn là loại gia tộc Cổ Võ có truyền thừa cực kỳ mạnh”.

 

Nghe thấy Lý Trọng nói những lời này, hai mắt Lý Giang Hùng mở to, trên khuôn mặt già nua tràn đầy sự bàng hoàng: “Bố, con nghĩ mãi mà không hiểu, nếu Dương Thanh có được bối cảnh vững chắc như thế thì sao từ nhỏ cậu ta lại khổ sở như vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.