Chiến Thần Ở Rể

Chương 2413



Chương 2413:

 

“Rốt cuộc các người là ai?”

 

Lính canh phòng Thần Cảnh đỉnh phong cầm đầu mặt mày nghiêm nghị nhìn về phía hai người đàn ông trung niên, hỏi.

 

“Chúng tôi là ai các người không có tư cách biết, chỉ cần biết một điều, cho dù Thượng Quan Hoàng của các người tới cũng phải khom lưng cúi chào chúng tôi, nếu thức thời thì mau cút ra, chúng tôi chỉ muốn mang hai cô gái này đi”.

 

Người đàn ông mặc đồ truyền thống cầm đầu ngạo nghễ nói.

 

Những lời này của ông ta khiến cho đám lính Hoàng tộc càng thêm khiếp sợ.

 

Đối phương có thực lực siêu mạnh, lại dám huênh hoang ở trước cửa Hoàng phủ, chắc chắn thật sự không e sợ gì.

 

Dõi mắt khắp Chiêu Châu, thế lực có căn cơ thâm sâu hơn Hoàng tộc thì ngoài gia tộc Cổ Võ lánh đời kia, hình như cũng chỉ có hai Hoàng tộc cổ xưa lớn thôi.

 

Cao thủ của gia tộc Cổ Võ sẽ không xuất thế, vậy thì nói cách khác, chỉ có thể là người của Hoàng tộc cổ xưa.

 

“Các người là người của Hoàng tộc cổ xưa?”

 

Thủ lĩnh lính canh phòng hỏi.

 

Hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống kia ánh mắt đầy vẻ nghiền ngẫm, không trả lời câu hỏi này, chỉ cười lạnh nói: “Cho các người mười giây, một là cút đi, chúng tôi sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra, hai là chúng tôi sẽ giết sạch các người, sau đó mang hai cô gái kia đi”.

 

Nói xong mấy lời này, cửa Hoàng phủ Thượng Quan bị bao phủ bởi uy lực võ đạo kinh người, khiến cho mười mấy tên lính canh phòng đều như muốn nghẹt thở.

 

Lính canh phòng đối mặt với uy lực bậc này thật sự phải chịu áp lực như núi lớn. Dẫu sao ngay cả người đứng đầu Hoàng tộc họ Thượng Quan của bọn họ cũng mới chỉ là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

 

Lúc này hai cô gái trẻ tuổi kia mới tỉnh táo lại, sợ là hai người đàn ông mặt trang phục truyền thống muốn đưa họ đi này có lai lịch rất lớn, có khi lai lịch của họ còn mạnh hơn Hoàng tộc không ít.

 

Nghĩ tới đây, khuôn mặt hai người đều vô cùng tuyệt vọng.

 

Thấy thời gian mười giây sắp hết, một cô gái trẻ lập tức tiến lên một bước, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm người đàn ông mặc trang phục truyền thống cầm đầu, nói: “Trước đây loại đan dược đó là do tôi luyện chế, không liên quan đến chị tôi, chỉ cần các người đồng ý tha cho chị tôi, tôi sẽ đi cùng các người”.

 

Nghe lời cô gái nói, hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống đều mặt đầy khiếp sợ, nhưng chẳng mấy chốc hai kẻ này đã cười châm chọc.

 

Một người giễu cợt: “Bé con, cô có thể đừng lừa dối chúng tôi được không, thầy luyện đan có thể luyện chế ra đan dược đã sớm tuyệt tích, một con nhóc như cô sao có thể luyện chế ra đan dược được?”

 

“Nếu các người đã có đan dược để bán, vậy trên người nhất định còn có đan dược khác, chỉ cần các người nói cho chúng tôi biết các người lấy số đan dược kia ở đâu, chúng tôi sẽ bỏ qua cho hai người”.

 

Chẳng ai ngờ được hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống này muốn mang hai người phụ nữ đi bởi vì trong tay họ có đan dược.

 

Lúc này, đám lính canh phòng của Hoàng tộc cũng đều sợ ngây người.

 

Ở trong mắt họ, đan dược chỉ tồn tại trong truyền thuyết, giống như lời của người đàn ông mặc trang phục truyền thống, hiện giờ thầy luyện đan có thể luyện chế ra đan dược đã sớm tuyệt tích rồi.

 

Hai cô gái này còn trẻ như vậy sao có thể luyện chế ra được đan dược?

 

Nhưng cô gái nhỏ tuổi hơn lại lập tức nóng nảy, vội vàng nói: “Hai chú à, tôi nói đều là sự thật, đan dược chúng tôi bán trước đây đều là do tôi luyện chế. Nếu các người không tin, tôi có thể luyện chế ngay trước mặt các người”.

 

Nghe vậy, hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống không còn vẻ mặt khinh thường nữa, mà vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.

 

Nhìn dáng vẻ của cô gái trẻ tuổi không giống như đang nói láo, chẳng lẽ đan dược thật sự do cô ta luyện chế?

 

Nhưng cô ta thật sự còn quá trẻ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.