Chiến Thần Ở Rể

Chương 2442



Chương 2442:

 

Bởi vì Diệp Minh đã chết, cả Dạ Thượng Hoàng Triều lập tức cực kỳ hỗn loạn, nhưng rất nhanh một nhóm cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp bỗng nhiên xuất hiện, lại còn phong tỏa cả hộp đêm.

 

Người cầm đầu chính là một ông lão mặc trang phục truyền thống, nét mặt đầy dữ tợn. Nhìn Diệp Minh đang ngã trong vũng máu, lão ta cảm giác trái tim mình cũng như đang nhỏ máu theo.

 

“Rốt cuộc là ai?”

 

Lão ta nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức ra lệnh: “Phong tỏa toàn bộ Hoàng thành Diệp cho tôi, mau chóng tra xem rốt cuộc là kẻ nào dám giết con tôi!”

 

“Vâng, thưa Hoàng Chủ!”

 

Một cao thủ Hoàng tộc họ Diệp vâng lệnh rời đi.

 

Ông lão này không phải ai khác, chính là Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Diệp. Không ngờ lão ta lại đích thân đến hộp đêm Dạ Thượng Hoàng Triều.

 

Diệp Minh đã bị giết chết chính là con riêng của lão ta.

 

Chính xác hơn thì Diệp Minh là con trai cả.

 

Vốn dĩ ông ta là vị Hoàng tử có tư cách kế thừa ngôi vị Hoàng Chủ nhất, ngặt nỗi lại có người mẹ chỉ là một người phụ nữ bán hoa.

 

Cũng vì nguyên do đó, Diệp Minh đến từng tuổi này mà chưa bao giờ bước chân vào Hoàng tộc, không phải bởi vì ông ta không muốn mà là do Hoàng tộc không cho phép.

 

Trong lòng Diệp Hoàng vẫn luôn cảm thấy thiệt thòi thay Diệp Minh. Nếu không vì sự uy nghiêm của Hoàng tộc, lão ta đã dẫn Diệp Minh quay về Hoàng tộc từ lâu.

 

Thế nhưng bây giờ Diệp Minh lại bị người ta giết chết, còn bị giết ở trong Hoàng thành Diệp, có thể hiểu được Diệp Hoàng đang phẫn nộ đến cỡ nào.

 

Trong lúc Diệp Hoàng tức giận ra lệnh phong tỏa toàn thành để truy tìm tên hung thủ đã giết người, ở phòng Tổng Thống tại tầng cao nhất của khách sạn Shangri-La.

 

“Cậu Thanh, Diệp Minh đã chết!”

 

Satan bước vào phòng của Dương Thanh, nói với vẻ cung kính.

 

Dương Thanh gật đầu, lại hỏi: “Ngoại trừ Diệp Minh, chắc hản còn không ít người đáng chết đúng không?”

 

Satan vội vàng trả lời: “Hễ người nào phạm phải tội đáng bị tử hình mà chưa bị hành quyết thì đã bị giết chết hết rồi”.

 

“Hơn nữa, người của chúng ta dùng dao găm để giết chúng, cho dù Hoàng tộc họ Diệp nghi ngờ các thế lực ở ngoài biên giới ra tay thì cũng chỉ nghi ngờ đến điện Hắc Long mà thôi”.

 

“Điện Hắc Long và Hồng Trần của chúng ta bất hòa với nhau. Nói không chừng có thể nhân cơ hội này khiến cho Hoàng tộc họ Diệp và điện Hắc Long xảy ra mâu thuần”.

 

Có rất nhiều thế lực đứng đầu ngoài biên giới nhưng so ra còn kém hơn Hoàng tộc họ Diệp rất nhiều. Nếu tổ chức Hồng Trần bị Hoàng tộc họ Diệp để mắt đến thì không tốt chút nào.

 

Mà điện Hắc Long chính là tổ chức có thực lực mạnh nhất trong ba tổ chức sát thủ lớn ở ngoài biên giới. Nếu Hoàng tộc họ Diệp thật sự muốn gây hấn với điện Häãc Long, điều đó chắc chăn sẽ mang lại nhiều thương vong hơn cho Hoàng tộc này.

 

Sát thủ của Hồng Trần có rất nhiều cách để giết người. Có người dùng súng, có người dùng vũ khí lạnh, cũng có người tay không tấc sắt. Lần này ra tay với Hoàng tộc họ Diệp, sát thủ Hồng Trần chuyên dùng dao găm, cũng có thể tạo thành không ít phiền phức cho Hoàng tộc họ Diệp.

 

“Vậy thì tốt!”

 

Dương Thanh rất vừa ý với câu trả lời này.

 

Anh không phải kiểu người thích giết chóc, nhưng vì Hoàng tộc họ Diệp muốn lấy mạng của anh, do đó anh chỉ thu một ít lãi trước mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.