Chiến Thần Ở Rể

Chương 2526



Chương 2526:

 

Bây giờ chỉ có một mình Lưu lão quái xuất hiện, còn hơi thở của Diệp Hoàng thì lại biến mất, chỉ có thể nói Lưu lão quái chính là người giết chết Diệp Hoàng.

 

Diệp Lâm cũng không phải kẻ ngốc, nhanh chóng nhận ra điều này. Trước đó lúc Lưu lão quái ra tay với Diệp Hoàng cũng là lúc Diệp Lâm ra tay với Dương Thanh, cho nên lão ta hoàn toàn không chú ý đến chuyện của Diệp Hoàng.

 

Bây giờ lại cảm thấy điều không đúng từ trên người Lưu lão quái.

 

“Lưu lão quái, con trai Diệp Hoàng của tôi đâu?”

 

Diệp Lâm tức giận chất vấn Lưu lão quái.

 

Lưu lão quái nhìn về phía Diệp Lâm bằng đôi mắt đỏ tươi, cười quái dị nói: “Khà khà, máu tươi của con trai ông, rất ngon! Cổ trùng của tôi rất thích!”

 

Lời của Lưu lão quái khiến tất cả mọi người đều sững sờ, không ngờ Diệp Hoàng thật sự bị lão ta giết chết rồi.

 

Dương Thanh cũng lập tức nhớ ra Lưu lão quái vốn dĩ đến từ Miêu Thành, mà Miêu Thành là nơi ẩn thế chuyên tu luyện cổ thuật.

 

Bản thân Lưu lão quái cũng là đại sư cổ thuật, lúc trước khi giao chiến với anh, lão ta cũng từng sử dụng cổ thuật mạnh mẽ.

 

Dương Thanh tận mắt nhìn thấy Lưu lão quái dùng cổ thuật giết người, diễn tả bằng từ “giết người trong vô hình” cũng không quá đáng.

 

“Lưu lão quái!” Ẫ Vẻ mặt Diệp Lâm vô cùng dữ tợn, lão ta quát khế một tiếng.

 

Diệp Hoàng là con trai của lão ta, cũng là đứa con trai xuất sắc nhất, nếu không mấy chục năm trước, vị trí Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Diệp cũng sẽ không giao cho Diệp Hoàng.

 

Mà Diệp Hoàng cũng không phụ sự kỳ vọng của lão ta, bây giờ đã bước vào Siêu Phàm Cảnh, thiên phú võ đạo như vậy có thể nói là hàng đầu ở cả Chiêu Châu.

 

Chỉ cần hôm nay bọn họ có thể làm cho Đế Thôn xuất thế, sau đó khống chế trong tay mình, Hoàng tộc họ Diệp sẽ có thể trở thành gia tộc hàng đầu không thua gì Hoàng tộc cổ xưa.

 

Nhưng bây giờ, con trai ưu tú nhất của lão ta, Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Diệp đã chết rồi, quan trọng là Diệp Hoàng còn bị đồng bọn hợp tác với mình giết chết, đúng thật là nực cười.

 

“Diệp Lâm, tuy mục đích của tôi và ông không hoàn toàn giống nhau, nhưng chúng ta có cùng một mục đích, đó chính là giết chết Dương Thanh”.

 

“Có lẽ ông cũng biết Dương Thanh bây giờ mạnh đến mức nào, dù là ông hay tôi đều không phải đối thủ của cậu ta. Một khi cậu ta đánh bại tôi và ông, hai chúng ta sẽ chết chắc. Đến lúc đó, Hoàng tộc họ Diệp của ông cũng hoàn toàn bị tiêu diệt”.

 

“Tôi vốn dĩ là đại sư cổ thuật, chỉ cần tôi có thể có được tỉnh huyết của cao thủ mạnh hơn, sẽ có thể nâng cao thực lực trong khoảng thời gian ngắn”.

 

“Bây giờ võ thuật của con trai ông đã bị phế, đối với ông ta, sống sót cũng là đau khổ, tôi chỉ cho ông ta ra đi một cách thoải mái mà thôi, còn có thể nâng cao thực lực của tôi”.

 

“Ông phải hiểu, tôi mạnh rồi sẽ có thể thuận lợi giết chết Dương Thanh, đến lúc đó Hoàng tộc họ Diệp của ông cũng sẽ được lợi”.

 

Lưu lão quái nhìn chăm chằm Diệp Lâm bằng đôi mắt đỏ tươi.

 

Trên mặt Diệp Lâm tràn đầy lửa giận, chỉ muốn xé nát Lưu lão quái. Nhưng lão ta cũng hiểu Lưu lão quái nói là sự thật, không biết vì sao bây giờ thực lực của Dương Thanh bỗng dưng tăng vọt, ngay cả lão ta cũng không phải đối thủ của anh.

 

Chuyện hôm nay cực kỳ quan trọng với Hoàng tộc họ Diệp, liên hệ tới cả tương lai của Hoàng tộc họ Diệp. Lão ta là cao thủ mạnh nhất của Hoàng tộc họ Diệp, một khi lão ta thất bại, Dương Thanh chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Hoàng tộc họ Diệp. : Tuy đúng là có lý, nhưng Lưu lão quái giết chết con trai mình, mối thù này vẫn còn đó.

 

“Đây là thánh dược chữa thương của Miêu Thành tôi, coi như tôi bồi thường việc sử dụng tinh huyết của con trai ông”.

 

Lưu lão quái tiện tay ném một bình sứ trắng về phía Diệp Lâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.