Chiến Thần Ở Rể

Chương 2581



Chương 2581:

 

Cứ đà này, chỉ sợ đám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Diệp không thể chống cự được lâu nữa đâu.

 

Nói là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Diệp thì không đúng lắm, nói chính xác hơn là đám cao thủ của các thế lực hàng đầu trong Hoàng thành đến đây trợ giúp Hoàng tộc họ Diệp.

 

Mặc dù đã có không ít cao thủ rời bỏ vị trí, nhưng dù sao nơi này cũng là Hoàng thành Diệp, vẫn có rất nhiều cao thủ các thế lực lựa chọn ở lại, chiến đấu vì Hoàng tộc họ Diệp.

 

Còn về đám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của chính Hoàng tộc họ Diệp, lúc này đang tụ tập trong điện Diệp Hoàng.

 

Diệp Lâm nghe báo cáo tin tức bên ngoài xong, hoàn toàn không hề bất ngờ, chỉ có điều, sắc mặt lão ta càng thêm tức giận.

 

Dĩ nhiên lão ta cũng rõ, lần này Dương Thanh tới Hoàng tộc họ Diệp là đã có chuẩn bị đầy đủ.

 

“Hiện còn chưa tới thời điểm để tôi ra tay, chờ thêm chút đi!”, Diệp Lâm tức tối nói.

 

Tại Hoàng tộc họ Diệp này, lão ta chính là chúa tể, không một ai dám trái lệnh của lão.

 

Lúc này, bên trong Hoàng phủ họ Diệp, Dương Thanh dẫn theo đám cao thủ bên mình đã di chuyển tới gần cung điện của Diệp Hoàng.

 

Từ đầu tới giờ, anh và hai anh em họ Tống cùng với Lý Trọng chưa hề ra tay, chỉ để đám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Lý đánh mà thôi.

 

“Cậu Thanh, Hoàng tộc họ Diệp cũng chỉ được cái mã ngoài, chúng ta còn chưa thèm ra tay, bọn họ đã bị đánh tan rã đến độ này”.

 

Lý Trọng đứng trước mặt Dương Thanh, kích động huênh hoang.

 

Dương Thanh đã lên tiếng đồng ý để nhà họ Lý thay thế vị trí Hoàng tộc họ Diệp, mà nay đội ngũ bên mình đã sắp tiến đến điện Diệp Hoàng rồi, quan trọng nhất là, suốt dọc đường tiến vào, bọn họ chưa cần ra tay, nếu bọn họ đích thân ra †ay thì đã sớm đối mặt với Diệp Lâm rồi.

 

Nhìn Lý Trọng kích:động như vậy, Dương Thanh lại lạnh nhạt bảo: “Giờ mới chỉ là bắt đâu thôi, lát nữa mới là trận chiến quyết định, đừng quên, bản thân Diệp Lâm cũng là một cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thậm chí có khả năng đã đột phá lên lục cảnh, ngoài ra Hoàng tộc họ Diệp còn có người bảo vệ Hoàng tộc nữa”.

 

Lời Dương Thanh nói hệt như một chậu nước lạnh, hất thẳng vào ngọn lửa đang hừng hực trong lòng Lý Trọng.

 

Hai anh em họ Tống nhìn về phía điện Diệp Hoàng, Tống Tả nghiêm nghị nói: ‘Cậu Thanh nói đúng lắm, chúng ta tuyệt đối không thể khinh địch, bất kì một Hoàng tộc nào đều không hề đơn giản đâu”.

 

“Một người bảo vệ Hoàng tộc cũng đã đủ khiến kẻ khác kinh hồn bạt vía, đó là còn chưa nói đến Hoàng tộc họ Diệp còn có một cao thủ Siêu Phàm Cảnh bậc cao như Diệp Lâm’.

 

Tống Hữu cũng nói thêm: “Đúng thế, tôi đã cảm thấy trong cung điện kia có hai hơi thở của cao thủ cực kì khủng bố, một người hản là Diệp Lâm, còn người kia có thể chính là người bảo vệ Hoàng tộc trong truyền thuyết”.

 

Lý Trọng lập tức giấu đi vẻ cuồng nhiệt trên mặt mình, lão ta thoáng lộ vẻ lo âu, có thể nói rằng, để đi tới ngày hôm nay, nhà họ Lý đã dốc toàn bộ lực lượng và vốn liếng, nếu chẳng may thất bại thì từ nay về sau, gia tộc họ Lý coi như xóa sổ khỏi thế giới này.

 

“Nhưng ông cũng đừng căng thẳng quá, mặc dù Hoàng tộc họ Diệp có người bảo vệ nhưng người đó chỉ xuất hiện khi Hoàng tộc họ Diệp sắp bị tiêu diệt thôi, chỉ cần Diệp Lâm không chết, người bảo vệ Hoàng tộc sẽ không ra mặt đâu”.

 

Dương Thanh lại lên tiếng trấn an.

 

Lý Trọng nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi hiểu rồi, | thưa cậu Thanh!”

 

Cuộc đại chiến giữa các cao thủ Thần Cảnh vẫn đang tiếp tục, Lý Trọng cũng hiểu, đây là cơ hội rèn luyện tốt nhất mà Dương Thanh dành cho các cao thủ của nhà họ Lý, có bốn cao thủ Siêu Phàm Cảnh bọn họ đứng bên canh chừng, cao thủ của nhà họ Lý tuyệt đối sẽ không lâm vào trạng thái nguy hiểm đến tính mạng.

 

Chỉ khi từng trải qua sinh tử mới có thể làm thực lực bản thân tăng mạnh lên được.

 

Đúng lúc này, một nhóm cao thủ đột ngột xuất hiện sau lưng đoàn người Dương Thanh, lão già cầm đầu quát lớn: ‘Lũ ngông cuồng lớn mật kia, dám tự tiện xông vào Hoàng phủ họ Diệp, quả đúng là không sợ chết!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.