Chiến Thần Ở Rể

Chương 2584



Chương 2584:

 

Về tình về lý, bọn họ đều ở tình thế không thích hợp nảy sinh xung đột với Dương Thanh.

 

“Ông nội tôi đã đồng ý để anh đi rồi, anh đi mau đi!”, Đường Ức Nhu vội vã thúc giục.

 

Dương Thanh bình thản nhìn Đường Ức Nhu một cái, sau đó nói: “Các người hiểu lầm rồi, hôm nay tôi tới Hoàng tộc họ Diệp không phải vì chút mâu thuần nhỏ với Diệp Thiên Minh trước đây”.

 

“Qua ngày hôm nay, Hoàng thành Diệp này sẽ không còn Hoàng tộc họ Diệp nữa!”

 

Dương Thanh nghiêm túc nói, nhà họ Lý dám dốc hết sức đi theo anh, đương nhiên anh sẽ không để bọn họ thất vọng.

 

Hơn nữa, bên phía anh có tới bốn cao thủ Siêu Phàm Cảnh, anh không tin lực lượng như vậy còn không thể phá đổ một Hoàng tộc họ Diệp.

 

“Anh điên rồi sao? Anh có biết Hoàng tộc họ Diệp đại diện cho điều gì không? Anh lấy gì để phá hủy Hoàng tộc họ Diệp chứ? Goi như tôi xin anh, anh mau đi đi có được không?”, Đường Ức Nhu lập tức nóng nảy, vội thúc giục anh.

 

Đường Hải cười nhạo: “Thật đúng là một thăng ranh không biết điều, đứng trong Hoàng phủ họ Diệp mà dám to mồm kêu tiêu diệt Hoàng tộc họ Diệp”.

 

Đường Chấn cũng cười nói: “Này ranh con, chẳng lẽ mày tưởng mày là Dương Thanh của Yến Đô à? Dương Thanh tuy còn trẻ nhưng ít ra người ta cũng đã có thực lực Siêu Phàm Cảnh, mày thì tính là thứ gì mà dám hùng hồn tuyên bố hủy diệt Hoàng tộc họ Diệp?”

 

Đường Hải nhìn Đường Đức Vũ, nói: “Bố, thằng ranh này thật quá ngông cuồng, theo ý con thì nên bắt lấy nó, để tránh khi Dương Thanh tới, nó lại tranh thủ thời cơ gây thêm phiền phức cho Hoàng tộc họ Diệp”.

 

Nghe người của nhà họ Đường nói thế, sắc mặt Dương Thanh trở nên rất cổ quái, nhưng anh cũng không giải thích gì nhiều, anh muốn xem xem, người đứng đầu gia tộc họ Đường này rốt cuộc có ý gì.

 

Lúc này, trán Đường Đức Vũ đã lấm tấm mồ hôi lạnh, bởi vì lão ta bỗng nhận ra một điều khiến lão ta cảm thấy sợ hãi tột cùng.

 

Một tuần trước, trên đỉnh Yến Sơn ở Yến Đô, lão ta chính mắt nhìn thấy cảnh tượng Dương Thanh đấu với Diệp Lâm, chẳng qua khi đó lão đứng quá xa, không nhìn rõ mặt mũi Dương Thanh.

 

Mặc dù không thấy rõ mặt mũi nhưng lão ta cũng có chút ấn tượng, nay nhìn lại người thanh niên vừa tuyên bố sẽ phá đổ Hoàng tộc họ Diệp ở trước mặt mình, lão ta chợt cảm thấy quen thuộc vô cùng.

 

Bóng dáng người thanh niên trước mắt này dần dần trùng khít với bóng hình vị cao thủ Dương Thanh từng đấu một trận long trời lở đất với Diệp Lâm ở trên đỉnh Yến Sơn.

 

Lại nhìn sang Lý Trọng đứng bên cạnh Dương Thanh, người này chính là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, trừ người này ra, còn có hai anh em họ Tống, trên người cũng tràn ngập một hơi thở võ thuật cực kì đáng sợ.

 

Đường Đức Vũ chính là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, mặc dù chưa từng đấu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh nhưng lại vô cùng quen thuộc với hơi thở của cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

 

Lão ta bỗng nhận ra một điều, không chỉ Lý Trọng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh mà cả hai anh em họ Tống đứng bên cạnh cũng là những cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

 

Một thanh niên có ba cao thủ Siêu Phàm Cảnh hộ tống bên cạnh, khắp Chiêu Châu này, trừ Dương Thanh ra thì còn có thể là ai?

 

“Bố, bố còn do dự gì nữa ạ? Mau bắt thằng ranh kia lại đi”, Đường Hải thấy Đường Đức Vũ lặng người hồi lâu không nói gì, bèn vội thúc giục.

 

Đường Chấn cũng vội vàng nói: “Đúng vậy, bố, bố chỉ cần ra lệnh một tiếng, mười hai cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Đường ta sẽ đồng loạt ra tay, nhất định có thể khống chế được nó”.

 

Ngay khi hai anh em kêu gào đòi bắt Dương Thanh lại, Đường Đức Vũ tức giận hét lớn: “Tất cả im ngay cho tôi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.