Chiến Thần Ở Rể

Chương 2600



Chương 2600:

 

Đúng lúc này, một giọng nói đây mạnh mẽ như sấm sét nổ vang giữa không trung.

 

“Rời khỏi Hoàng Sơn!”

 

Dương Thanh nhìn về cách đó không xa, hét lên với anh em nhà họ Tống và Lý Trọng vẫn đang ngây người.

 

Bấy giờ ba người mới lấy lại tỉnh thần.

 

“Dương Thanh, vậy còn cậu?”, Lý Trọng vội hỏi. : “bịt”

 

Dương Thanh hét lên.

 

Đối phương chỉ cho họ thời gian mười nhịp thở, nếu trên đỉnh Hoàng Sơn còn có người thì thật sự sẽ bị giết.

 

“Vâng!”

 

Lý Trọng và hai người kia lao xuống chân núi.

 

Rất nhanh, trên đỉnh Hoàng Sơn chỉ còn lại Dương Thanh và Diệp Lâm.

 

“Dương Thanh, người bảo vệ Hoàng tộc cho cậu thời gian mười nhịp thở để cút xuống núi, cậu tiếp tục ở lại đây là định đối đầu với ngài ấy sao?”

 

Diệp Lâm cười híp mắt, nhìn chăm chăm Dương Thanh hỏi.

 

Lúc này đây, trên toàn bộ Hoàng Sơn chỉ còn lại Dương Thanh và Diệp Lâm, những người khác đã sớm trốn xuống núi.

 

Luồng uy thế võ thuật kinh khủng vừa rồi đánh thẳng vào linh hồn của mỗi người, khiến cho ai nấy đều run rẩy từ sâu trong linh hồn.

 

Dương Thanh nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Diệp Lâm thì không nói lời nào mà chỉ vận chuyển phép hô hấp tầng thứ năm của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh đến mức cao nhất.

 

Trong lúc đó, khí thế võ thuật trên người anh bắt đầu tăng vọt. Sau khi cảm nhận được khí thế của Dương Thanh không ngừng mạnh lên, vẻ đắc ý trên mặt Diệp Lâm từ từ biến mất, sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm nghị.

 

Không ngờ luồng uy thế từ trên người của Dương Thanh lại kinh khủng đến mức khiến cho lão ta thấy tim đập nhanh hơn.

 

“Hử?”

 

Đúng lúc này, bỗng nhiên có một giọng nói ngạc nhiên vang lên, dường như lão ta không ngờ thực lực của Dương Thanh còn có thể mạnh lên.

 

“Cậu… cậu…”

 

Bỗng nhiên Diệp Lâm trông thấy con ngươi vốn đen nhánh của Dương Thanh xảy ra sự thay đổi, dường như nó bị nhuộm một lớp máu đỏ, còn tròng trắng mắt cũng từ từ trở nên đỏ như máu.

 

Một tuần trước, trên đỉnh Yến Sơn ở Yến Đô, trên người Dương Thanh cũng xảy ra biến đổi như vậy rồi sau đó thực lực tăng vọt, ngay cả lão ta và Lưu lão quái liên kết lại cũng không phải là đối thủ, phải bỏ chạy trối chết.

 

“Người bảo vệ, xin ngài mau xuất hiện giết chết thằng nhóc này đi. Trên người cậu ta có gì đó rất kỳ lạ, vốn chỉ ở thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh nhưng lại có thể phát ra sức mạnh võ thuật tương đương với Siêu Phàm Thất Cảnh”.

 

Bỗng nhiên Diệp Lâm hét lớn lên, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ.

 

Lão ta nói Dương Thanh có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh cũng không phải nói hươu nói vượn mà là do bản thân đã tính toán ra. Dù sao thì bây giờ Diệp Lâm đã bước vào Siêu Phàm Lục Cảnh nhưng lại cảm nhận được áp lực cực kỳ lớn từ trên người anh, nếu như đây không phải Siêu Phàm Thất Cảnh thì là gì?

 

Lúc này, khí thế võ thuật trên người của Dương Thanh vẫn còn đang không ngừng tăng lên.

 

“Hừ! Dám đến Hoàng tộc họ Diệp kiếm chuyện thì đi chết đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.