Chiến Thần Ở Rể

Chương 2768



Chương 2768:

Thượng Quan Tử Mặc yên lặng một lúc rồi nói.

Nếu chưa từng thấy bộ mặt thật sự của ông ta thì ngay cả Dương Thanh cũng sẽ bị lừa bởi kỹ thuật diễn cao siêu này. Ai không biết còn tưởng Thượng Quan Tử Mặc mới là người ủng hộ Thượng Quan Nhu thừa kế ngôi vị nhất.

Thượng Quan Nhu tức khắc đanh mặt, lạnh giọng trả lời: “Bác không hiểu cháu nói gì hay sao bác hai? Cháu nói, cháu chưa bao giờ muốn tranh giành Hoàng vị, cho dù ông nội đã qua đời thì cháu cũng sẽ không làm Hoàng Chủ đâu ạ”.

Nghe vậy, Thượng Quan Tử Mặc giật cả mình, sốt sắng thuyết phục: “Cháu đừng giận bác, bác cũng chỉ vì nghĩ cho Hoàng tộc nên mới bảo cháu thừa kế Hoàng vị nhanh nhất có thể thôi. Hoàng tộc chúng ta không thể vắng bóng Hoàng Chủ dù chỉ một ngày được! Hiện giờ, toàn bộ Hoàng tộc họ Thượng Quan chỉ có cháu là có tư cách làm Hoàng Chủ nhất”.

“Hoàng vị thuộc về tôi! Đừng ai hòng cướp nó khỏi tôi!”

Thượng Quan Tử Mặc vừa dứt lời thì Thượng Quan Tử Chí căm phẫn hét lên. Ông ta đã chờ quá lâu để có thể lấy được ngôi vị Hoàng Chủ rồi.

“Ngay trước khi qua đời, phụ hoàng đã tuyên bố tôi là người thừa kế hoàng vị của Hoàng tộc họ Thượng Quan, ông ấy cũng nói rằng sẽ tổ chức lễ sắc phong cho tôi, ai trong Hoàng tộc cũng biết. Nay phụ hoàng đã chết, người được lên làm Hoàng Chủ phải là tôi mới đúng chứ?”

Thượng Quan Tử Chí đảo mắt nhìn xung quanh, lạnh lùng hăm dọa: “Hay là mấy người muốn làm trái với di chúc của tiên hoàng? Đừng quên rằng Hoàng tộc ta đã quy định kẻ nào dám làm trái với di chúc của tiên hoàng sẽ bị xử tử!”

Câu nói này khiến cho những người trong Hoàng tộc vừa định tỏ ý phản đối đều rụt cổ.

Ánh mắt Thượng Quan Nhu tràn trề thất vọng, không ngờ Thượng Quan Hoàng mới vừa qua đời đã có người nhảy ra tranh giành ngôi vị.

Trước đây, Thượng Quan Tử Chí mà muốn làm người thừa kế thì cô ta tuyệt đối không ngăn cản, nhưng giờ đã thấy rõ con người thật của ông ta, sao Thượng Quan Nhu có thể cho ông ta thực hiện được ý đồ dễ dàng thế được?

Thượng Quan Nhu lên tiếng: “Nếu tôi không muốn thì sao?”

Giọng của cô ta lạnh đến đỉnh điểm, tỏa ra hơi thở lạnh lẽo như một tảng băng nghìn năm, lạnh đến mức không ai có thể đến gần.

Đôi mắt đầy tơ máu của Thượng Quan Tử Chí nhìn chòng chọc vào Thượng Quan Nhu, nghiến răng nói: “Mày muốn làm trái với di chúc của tiên hoàng có phải không?”

Giọng Thượng Quan Nhu lạnh ngắt: “Nếu bác muốn nói vậy cũng chẳng sao. Không có sự đồng ý của tôi, liệu bác có còn thừa kế được Hoàng vị chăng?”

Thượng Quan Nhu của lúc này như nữ hoàng cao cao tại thượng, không ai dám mạo phạm.

Đồng thời, một luồng khí thế võ đạo đáng sợ từ từ tỏa ra từ cô ta.

“Thần Cảnh đỉnh phong!”

Có người trong Hoàng tộc cảm nhận được uy thế của Thượng Quan Nhu thì ngỡ ngàng.

Thượng Quan Tử Chí cũng ngây ngẩn: “Sao có thể?”

Trước đây không lâu, Thượng Quan Nhu mới chỉ là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, vừa đột phá tiến vào Thần Cảnh hậu kỳ bao lâu? Sao cảnh giới võ thuật lại bước vào Thần Cảnh đỉnh phong nhanh thế này?

Lúc này đây, khí thế của Thần Cảnh đỉnh phong tỏa ra từ Thượng Quan Nhu đã bao phủ toàn bộ Hoàng phủ họ Thượng Quan chỉ trong nháy mắt.

Ai nấy cũng đều bàng hoàng, Thượng Quan Tử Chí và Thượng Quan Tử Mặc thì thẫn thờ. Trước kia, Thượng Quan Hoàng đã nói rằng một khi Thượng Quan Nhu bước vào Thần Cảnh đỉnh phong thì cô ta sẽ được thừa kế Hoàng vị.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.