Chiến Thần Ở Rể

Chương 2888



Chương 2888:

Dương Thanh có thể nhìn ra, lần này Lưu lão quái đã thật sự sợ hãi, không dám nói dối.

Anh chỉ im lặng, không biết đang nghĩ gì.

Phùng Giai Di đứng bên cạnh đã trợn tròn mắt nhìn, cô ta không biết Dương Thanh đi tham gia cuộc đấu võ tranh ngôi Vương của Yến Đô, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Tuy Lưu lão quái đã mất sạch tu vi võ thuật nhưng Phùng Giai Di có thể cảm nhận được, lão già này vốn là một cao thủ hàng đầu, vậy mà giờ đây lại quỳ rạp xuống như một con chó hấp hối, van xin sự khoan dung của Dương Thanh.

Một lúc lâu sau, Dương Thanh mới lên tiếng: “Gần đây, tình hình mười ba khu vực của Miêu Thành thế nào? Mỗi vị chủ vực của một khu vực có thực lực ở cấp bậc nào? Trừ mười ba vị chủ vực của mười ba khu vực trong Miêu Thành, có còn cao thủ nào mạnh hơn không?”

Lưu lão quái vội vàng thưa: “Mười ba khu vực của Miêu Thành được xếp hạng theo thực lực tổng hợp, trong đó, khu vực số mười ba là yếu nhất, thực lực của chủ vực ở cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh, khu vực số một có thực lực cực mạnh, chủ vực có cảnh giới võ thuật lên tới Siêu Phàm Bát Cảnh”.

“Ngoài ra, thực lực mạnh nhất là phủ thành chủ, thành chủ có thực lực mạnh nhất, còn về chuyện thực lực của thành chủ Miêu Thành mạnh cỡ nào, ngay cả các chủ vực của mười ba khu vực trong Miêu Thành cũng không biết rõ’.

“Nhưng có thể khẳng định một điều răng, ngay cả chủ vực của khu vực số một cũng không phải là đối thủ của thành chủ, bên cạnh thành chủ còn có bốn vị cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong”.

“Nghe đồn rằng, thực lực của thành chủ đã tiến vào Siêu Phàm Cửu Cảnh”.

Nghe Lưu lão quái nói xong, sắc mặt của Dương Thanh trở nên hết sức nặng nề.

Anh biết thực lực của Miêu Thành rất mạnh, cao thủ Siêu Phàm Cảnh đông đúc vô cùng, nhưng vấn không ngờ răng, Miêu Thành lại có nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh đến thế, thậm chí có thể vị thành chủ của Miêu Thành đã bước vào cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh, một cảnh giới mới chỉ nghe nói đến trong truyền thuyết.

Siêu Phàm Cửu Cảnh chính là thực lực cao nhất ở Chiêu Châu này rồi.

Xem ra, ngay cả gia tộc Cổ Võ cũng chưa chắc đã mạnh được như Miêu Thành.

Lưu lão quái vội hỏi: ‘Cậu Thanh, tôi đã nói hết những gì mình biết, cậu có thể tha cho tôi một đường sống không?”

Dương Thanh không trả lời vấn đề này mà lại hỏi: ‘Hoàng Tiến là chủ của khu vực số chín sao?

Cảnh giới võ thuật của ông ta là cấp nào? Ông ta có quan hệ gì với ông?”

Lưu lão quái sửng sốt một chút, như thể không ngờ Dương Thanh lại hỏi đến mối quan hệ giữa lão ta và Hoàng Tiến.

Lão ta bỗng nhớ lại, trước đây, khi Dương Thanh mới tới cấp bậc bán bộ Siêu Phàm Cảnh đã từng suýt chút nữa thì giết chết lão ta, cuối cùng, may nhờ Vực Chủ khu vực số chín là Hoàng Tiến xuất hiện cứu lão ta đi, lão ta mới được sống sót.

Dương Thanh đang muốn tới tìm Hoàng Tiến để báo thù sao?

Suy nghĩ một lát, lão ta mới lên tiếng: “Hoàng Tiến là chủ khu vực số chín, nay đã có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh, tôi với cậu ta học cùng một thầy, cậu ta là sư đệ của tôi”.

Dương Thanh gật đầu: “Thì ra là thết”

Nói vậy thì lần trước Hoàng Tiến tới cứu Lưu lão quái khỏi tay anh cũng do nể tình đồng môn.

Đối với Hoàng Tiến, Dương Thanh không căm thù gì nhiều, dẫu sao khi đó, thực lực của anh còn thua xa ông ta, nhưng Hoàng Tiến vẫn không xuống tay dồn anh vào chỗ chết.

Bằng không, anh đã sớm mất mạng về tay ông ta rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.