Chiến Thần Ở Rể

Chương 2992



Chương 2992:

Hoài Tình Vũ bước ra khỏi cửa, nhìn thấy Dương Thanh đứng giữa vòng vây của đám vệ sĩ, bà ta bình thản nói: “Mày tìm tao có việc gì?”

Dương Thanh nheo mắt nhìn chăm chăm Hoài Tỉnh Vũ, nói: “Tôi đến tìm bà Long là để hỏi thăm về một người”.

“Ha ha ha ha…”

Hoài Tỉnh Vũ bỗng phá lên cười, vẻ mặt trước đó còn bình thản thờ ơ, thoắt cái đã trở nên dữ tợn: ‘Bà Long? Mày giết chồng tao, còn dám tới đây gọi tao là bà Long, mày làm thế là định khiêu khích tao đấy à?”

Dương Thanh nhướng mày, lạnh lùng nói: “Vì sao chồng bà phải chết, hẳn bà cũng đã biết rõ, đó là vì ông ta cuồng vọng, đánh giá thấp thực lực của đối thủ, mất mạng cũng là tự chuốc vạ vào thân thôi”.

Hoài Tinh Vũ cười nhạt: “Tự chuốc vạ vào thân? Nói nghe hay lắm. Nhưng nói theo cách của mày thì, mày còn chưa tìm hiểu rõ về tao mà đã dám mò đến phủ Hoài Thành tìm tao, nếu mất mạng ở đây thì có coi là tự chuốc vạ vào thân không?”

Nghe bà ta nói thế, sảc mặt Dương Thanh lập tức trầm xuống, anh không hề cảm nhận được sự †ồn tại của cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh nào quanh đây.

Vậy Hoài Tinh Vũ nói thế là có ý gì?

Dường như đã nhận ra băn khoăn của Dương Thanh, Hoài Tỉnh Vũ cười lạnh nói: “Yên tâm, tao còn chưa ngu đến mức giết mày ở ngay trong phủ Hoài Thành, dù muốn giết mày, tao cũng sẽ mượn tay người khác!”

Dương Thanh không để ý đến lời của bà ta nữa, anh hỏi thẳng: “Lưu Ba đang ở đâu?”

Ở Hoài Thành, chỉ có Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng là người có hiềm nghi lớn nhất trong việc lợi dụng Lưu Ba dụ anh tới đây.

Sau khi thấy được cung cách hành xử ngang ngược của Hoài Phượng, anh đã loại bỏ khả năng Hoài Phượng là chủ mưu, như vậy, Hoài Tỉnh Vũ chính là người có hiềm nghi lớn nhất.

Dương Thanh lạnh lùng nhìn Hoài Tỉnh Vũ, lặp lại lần nữa: “Lưu Ba ở đâu?”

Hoài Tỉnh Vũ không trả lời mà đột nhiên nở một nụ cười quỷ dị.

“Mày đoán xeml”

Nói xong, bà ta bật cười ha hả: “Chỉ cân mày đoán đúng, tao sẽ nói cho mày biết!”

Dương Thanh lạnh mặt: “Vậy có nghĩa là, bà không định nói cho tôi biết?”

Hoài Tỉnh Vũ lắc đầu, cười bảo: “Có phải mày đang rất muốn tìm được Lưu Ba, sau đó giết ông †a? Bởi vì chỉ có cách này, mày mới có thể giải quyết cổ trùng Vô Tâm trong người”.

“Nếu tao nhớ không nhầm thì hôm nay là ngày thứ tư rồi nhỉ? Tính cả hôm nay thì mày cũng chỉ còn có bốn ngày sau cuối, cũng tức là, trong vòng bốn ngày, nếu không tìm được Lưu Ba thì mày nhất định phải chết”.

Bà ta vừa nói xong, đáy mắt Dương Thanh đã lóe lên một ý niệm giết người cực kì mãnh liệt.

Quả nhiên đúng là Hoài Tỉnh Vũ đã lợi dụng Lưu Ba để dụ anh tới Hoài Thành.

Nếu không, vì sao Hoài Tinh Vũ lại biết rõ ràng tình hình hiện tại của anh như thế?

Hoài Phượng đứng bên hình như không hiểu rõ chuyện này, nghe Hoài Tinh Vũ nói xong bèn kinh ngạc thốt lên: ‘Mẹ, mẹ nói thật ạ? Hản chỉ còn sống được bốn ngày nữa thôi?”

Hoài Tỉnh Vũ cười bảo: “Có lẽ, chỉ ba ngày, hoặc thậm chí hai ngày thôi, cái này khó mà biết chắc được. Người đã trúng cổ độc Vô Tâm thì chỉ có thể sống tối đa bảy ngày, nhưng không phải kẻ nào cũng sống được đến bảy ngày”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.