Chiến Thần Ở Rể

Chương 3019



CHương 3019:

Phủ Hoài Thành đang đuổi giết Dương Thanh, Dược Vương Gốc lại muốn bảo vệ Dương Thanh, rõ ràng là định đối đầu với phủ Hoài Thành, trong tình huống này, thế lực nào dám nhúng tay vào thì chính là tìm đường chết.

Bởi vì cho dù bạn làm gì thì cũng sẽ đắc tội với bên còn lại.

Ở phủ Hoài Thành, thành chủ Hoài Thành cũng đã nhận được tin tức này, sắc mặt lão ta u ám tới cực điểm, lão ta nghiến răng nghiến lợi: “Tên khốn Dược Vương này, rõ ràng ông ta cũng muốn giết Dương Thanh nhưng lại cho loan tin như thế, rõ ràng ông ta đã biết đến sự mạnh mẽ của sư phụ Dương Thanh rồi”.

Hoài Tinh Vũ nói với vẻ lo âu: “Bố, chúng ta nên làm gì bây giờ? Tin chúng ta đuổi giết Dương Thanh đã lan khắp Hoài Thành, bây giờ, cho dù là ai giết Dương Thanh thì cũng sẽ đổ lên đầu chúng lon Đây cũng là chuyện khiến thành chủ Hoài Thành lo lắng nhất, tuy lão ta ra lệnh cho tất cả cao thủ Siêu Phàm Cảnh ở Hoài Thành đuổi giết Dương Thanh, nhưng không ngờ tin tức này lại lan khắp Hoài Thành nhanh như thế.

Cũng như Hoài Tỉnh Vũ vừa nói, một khi Dương Thanh chết, cho dù có phải người của họ ra tay hay không, việc này cũng sẽ bị đổ cho họ.

“Nếu việc đã đến nước này thì chỉ có thể tới đâu hay tới đó thôi! Truyền lệnh của ta, điều động tất cả cao thủ Siêu Phàm Cảnh ở Hoài Thành đi đuổi giết Dương Thanh, ai giết Dương Thanh sẽ được phủ Hoài Thành khen thưởng một bộ công pháp tu luyện hàng đầu, những thanh niên giỏi giang từ 35 tuổi trở xuống có thể tùy ý chọn một cô gái chưa lập gia đình ở phủ Hoài Thành để kết hôn”.

Thành chủ Hoài Thành nói với vẻ mặt u ám.

Lão ta định thực hiện đạo lý, đã không làm thì thôi, còn nếu làm thì phải làm cho trót.

Nếu tin tức phủ Hoài Thành đuổi giết Dương Thanh đã bị truyền đi, vậy cũng không cần giấu giếm nữa, cứ ra sức đuổi giết Dương Thanh là được.

Tuy lão ta kiêng dè Vô Danh, nhưng dù sao Vô Danh cũng đến từ nơi đó, theo quy định, Vô Danh không thể tùy ý sát hại người khác được.

Hơn nữa, phủ Hoài Thành của lão ta cũng không đơn giản như bề ngoài, nếu ép lão ta, cho dù thực lực của Vô Danh đã hơn xa Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì cũng chưa chắc có thể giết lão ta ở phủ Hoài Thành.

Cùng lúc đó, Dương Thanh, lão Cửu và Hoài Lam đang trốn tránh sự đuổi giết từ khắp nơi.

“Rốt cuộc còn bao lâu nữa mới rời khỏi Hoài Thành?”

Lão Cửu hơi tức giận, ông lão đã đi theo Hoài Lam rất lâu, nhưng vấn chưa thấy dấu hiệu sắp rời khỏi Hoài Thành.

Hoài Lam chỉ về phía Nam, nói: “Hai người thấy con sông kia không? Chỉ cần băng qua nó là có thể rời khỏi phủ Hoài Thành rồi”.

Có vẻ chỉ còn khoảng hai ba cây, đã rất gần.

“Tốt nhất cô đừng lừa chúng tôi, bằng không cô sẽ chết rất thảm đấy”.

Lão Cửu nhìn chăm chằm vào Hoài Lam, trong mắt còn có sát khí.

Hoài Lam sợ hãi nhìn lão Cửu, vội nói: “Tiền bối cứ yên tâm, tôi sẽ không lừa hai người đâu”.

Dương Thanh nói: “Đi thôi!”

Anh nói rồi dẫn đầu, tiếp tục bước về phía Nam.

Chỉ mất mấy phút, ba người đã đi nốt quãng đường dài ba cây số.

Nhưng ở bờ sông không có gì, mà nếu muốn băng qua con sông này thì phải có thuyền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.