Chiến Thần Ở Rể

Chương 3040



Chương 3040:

Từ Hoa cảm nhận được sát khí của Dương Thanh, lập tức sợ hết hồn, vội nói: “Mày không được giết tao! Tao là đại đồ đệ của Dược Vương, cốc chủ tương lai của Dược Vương Cốc, sao mày có thể giết tao chứ?”

Dương Thanh không quan tâm đến những lời đối phương nói khi mất bình tĩnh, anh vận hành Chiến Thần Quyết, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người anh.

“Anh Thanh!”

Đúng lúc này, Hoài Lam chạy tới, lo lắng nói: “Anh Thanh, ông ta là đại đồ đệ của Dược Vương, Dược Vương rất coi trọng ông ta, nếu bây giờ anh giết ông ta, chắc chắn Dược Vương sẽ tìm mọi cách để giết anh đấy”.

Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Từ Hoa vội nói: “Đúng đúng, mày không được giết tao, bảng không Dược Vương sẽ đuổi giết mày tới tận chân trời góc biển, giết hết những người liên quan đến mày”.

Dương Thanh nhíu mày, nhìn Hoài Lam: “Chẳng lẽ nếu tôi không giết ông ta, Dược Vương sẽ tha cho tôi chắc?”

Hoài Lam nói: “Có lẽ chúng ta có thể trao đổi với Từ Hoa”.

“Hửm?”

Dương Thanh nhìn về phía Từ Hoa, ý Hoài Lam là trên người Từ Hoa còn bảo vật gì đó à?

Từ Hoa hơi bối rối nhưng che giấu được rất nhanh, ông ta nói liên mồm: “Dương Thanh, Dược Vương Cốc năm rõ những thông tin về cậu, bên cạnh cậu có người thân bạn bè gì, chúng tôi cũng biết hết. Nếu cậu dám giết tôi, cho dù Dược Vương không thể tìm thấy cậu ngay trong thời gian ngăn, ông ấy cũng sẽ giết sạch người bên cạnh cậu”.

Sát khí trong mắt Dương Thanh càng rõ rệt hơn, Hoài Lam vội chắn trước mặt Từ Hoa, nhìn về phía Dương Thanh: “Anh Thanh, anh đừng giết ông tai”

Hành động của Hoài Lam khiến Dương Thanh nhíu chặt mày, nhưng anh cũng biết cô gái này không có ác ý với mình.

Hoài Lam nhìn về phía Từ Hoa: “Từ Hoa, tôi nghe nói ông có một viên ngọc quý có thể nuôi dưỡng lực tinh thần, chỉ cần ông giao viên ngọc này ra, anh Thanh có thể cho ông một con đường sống”.

Nghe thấy thế, con ngươi Từ Hoa bỗng co lại, ông ta vội nói: “Cô đang nhắc đến Dạ Hoa Châu à?”

Hoài Lam nói: “Tôi không biết viên ngọc đó tên gì, chỉ biết nó ở trong tay ông, hơn nữa nó có thể nuôi dưỡng lực tỉnh thần, có tác dụng rất lớn với người mất ý thức”.

Dương Thanh vốn đang không hiểu tại sao Hoài Lam lại ngăn mình giết Từ Hoa, nhưng bây giờ, thông tin mà Hoài Lam cố tình tiết lộ cho anh lại khiến anh run lên, vô cùng kích động.

Hoài Lam nói viên ngọc đó có tác dụng rất lớn với người mất ý thức, chẳng phải là nó sẽ có ích cho trạng thái bây giờ của Mã Siêu ư?

Từ Hoa nói: “Cô nói không sai, đúng là tôi có một viên Dạ Hoa Châu có thể nuôi dưỡng lực tỉnh thần, nhưng bây giờ viên ngọc đó không ở trên người tôi, mà ở Dược Vương Cốc”.

“Tôi cũng bằng lòng dùng viên ngọc đó để đổi lấy mạng sống của tôi, nhưng tôi phải về Dược Vương Cốc lấy”.

Hoài Lam cười nhạt: “Từ Hoa, tốt nhất ông nên ngoan ngoấn giao Dạ Hoa Châu ra! Tôi nghe nói cơ thế của ông có vấn đề từ nhỏ, để cứu ông, Dược Vương mới tìm viên Dạ Hoa Châu này về, hơn nữa lúc nào ông cũng phải mang nó theo, bằng không cơ thể của ông sẽ yếu ớt hơn nữa”.

“Bây giờ ông lại nói Dạ Hoa Châu không ở trên người ông, ông nghĩ tôi sẽ tin à?2”

Từ Hoa tái mặt, hình như không ngờ Hoài Lam lại biết rõ về mình như thế, thậm chí biết cả việc cơ thể của ông ta có vấn đề.

Dương Thanh phóng sát khí ra, nhìn chăm chằm vào Từ Hoa: “Giao Dạ Hoa Châu ra đây, tôi có thể cho ông một con đường sống!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.