Chiến Thần Ở Rể

Chương 3047



Chương 3047:

Cô ta không vội nhận cuộc gọi ngay mà tiếp tục thảo luận cùng Dương Thanh: “Thực ra, từ lâu thành chủ Hoài Thành đã biết chuyện Hoài Tỉnh Vũ muốn ra tay giết hại mình, chỉ có điều ông ấy vân nghĩ tới tình cảm với mẹ Hoài Tinh Vũ nên luôn vờ như không biết chuyện gì mà thôi”.

Í Dương Thanh nghỉ hoặc hỏi: “Vì sao Hoài Tinh Vũ lại muốn giết thành chủ Hoài Thành đến thế?”

Hoài Lam bèn đáp: “Thực ra, bà ta cũng không phải con gái ruột của thành chủ, năm xưa, thành chủ Hoài Thành đã cướp mẹ Hoài Tinh Vũ từ tay bố bà ta, không chỉ có thế, bố đẻ của Hoài Tỉnh Vũ còn bị thành chủ giết chết”.

“Nghe nói, mẹ Hoài Tinh Vũ năm ấy là một người phụ nữ tuyệt sắc, nhưng chỉ là con gái của một gia đình bình thường. Lần đầu tiên gặp mặt mẹ Hoài Tỉnh Vũ, thành chủ Hoài Thành đã sững sờ trước nhan sắc của bà ấy, sau đó lập tức cướp bà ấy về phủ thành chủ, chẳng màng chuyện bà ấy đã kết hôn còn đang mang thai.”

“Vì thế, Hoài Tinh Vũ luôn muốn giết thành chủ để báo thù cho bố đẻ của mình, nhưng trước nay vẫn chưa tìm được cơ hội”.

Nghe Hoài Lam nói xong, Dương Thanh mới hiểu được, vì sao Hoài Tinh Vũ luôn muốn ra tay giết thành chủ Hoài Thành.

Khi hai người đang trò chuyện, chuông điện thoại của Hoài Lam lại vang lên, Hoài Tỉnh Vũ gọi tới.

Lần này Hoài Lam chịu nhận cuộc gọi, Hoài Tinh Vũ hấp tấp nói ngay: ‘Lam à, cháu đừng nóng mài! Ban nấy cô nói thế cũng chỉ là muốn bảo đảm an toàn cho bản thân thôi. Dấu sao, chuyện ám sát thành chủ cũng là một chuyện lớn, một khi bại lộ, cô sẽ phải chết rất thảm, cho nên cô chỉ muốn biết, trừ cháu ra, có còn ai biết việc này nữa không?”

Hoài Lam lạnh nhạt nói thẳng: “Nếu thành chủ mà biết cô muốn hại ông ấy thì cô còn có thể sống đến bây giờ chắc? Rốt cuộc có muốn hợp tác với cháu không, cô cứ nói thẳng một tiếng cho cháu biết đi là xong”.

“Hợp tác! Đương nhiên phải hợp tác chứ!”

Hoài Tinh Vũ vội vàng nói: “Chỉ cần cháu chịu nói cho cô biết Dương Thanh đang ở đâu, đồng thời giúp cô giết chết thành chủ, đợi sau khi cô kế thừa vị trí thành chủ Hoài Thành rồi, cháu không chỉ có thể ở lại phủ Hoài Thành, cô còn có ý định nhận cháu làm con nuôi nữa”.

“Sau này, ở Hoài Thành, cháu muốn làm gì thì làm, mọi việc sẽ theo ý cháu hết”.

Hoài Lam lạnh nhạt nói: ‘Cháu không có ý định làm con nuôi gì, chỉ cần cô đồng ý cho cháu một chỗ dung thân ở phủ Hoài Thành này là đủ rồi”.

Hoài Tinh Vũ nói ngay: “Được, tùy cháu hết”.

Bấy giờ Hoài Lam mới nói: “Dương Thanh và Miêu Cửu trước đó từng bị cao thủ Dược Vương Cốc tấn công, hiện đang bị thương nặng, cháu chạy trốn cùng họ, giờ đang ẩn náu ở thôn nhỏ đầu tiên bên kia sông Hoài”.

“Vị trí cụ thể là một trường học bỏ hoang ở góc Tây Bắc của thôn nhỏ này”.

“Nếu mẹ con cô thực lòng muốn báo thù thì ít nhất cũng phải cử hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong tới đây, bởi vì thực lực của tay Miêu Cửu bên cạnh Dương Thanh kia đã đạt tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, tuy đang bị thương nặng nhưng cháu cảm thấy ông ta vẫn còn đủ sức đánh một trận đấy, thực lực của Dương Thanh cũng rất mạnh, hẳn vẫn còn có thể huy động sức chiến đấu ngang ngửa Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong”.

Hoài Tinh Vũ vội vàng nói: “Cháu yên tâm đi, lần này, Dương Thanh nhất định phải chết!”

Hoài Lam cúp điện thoại, cười cười nhìn sang phía Dương Thanh, nói: “Hiện giờ phủ Hoài Thành đã mắc câu, chỉ cần dẫn cao thủ Dược Vương Cốc tới đây nữa là xong”.

Sau đó, cô ta lại bấm một số điện thoại, trầm giọng bảo với đầu bên kia: ‘Anh Thắng, tôi đang có một chuyện cực kì quan trọng muốn nói cho anh biết”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.