Chiến Thần Ở Rể

Chương 3053



Chương 3053:

Viên Thọ Tài lập tức bối rối: “Việc này…”

Ông ta bỗng dưng chẳng biết phải giải thích ra sao, bởi đúng như Hoài Lam nói, chỉ dựa vào bọn Dương Thanh quả thực không cách nào giết được Từ Hoa và hai vị hộ pháp.

Tính cả phủ Hoài Thành này, người có năng lực làm được việc đó chỉ có hai dạng, một là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, hai là một đội hình cao thủ có thực lực tổng hợp vượt trên bọn Từ Hoa.

Trừ khi rơi vào tình huống bất đắc dĩ, nếu không, cả Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành đều không muốn giết chết cao thủ phe kia, bởi vì nếu một bên giết cao thủ của phe đối địch thì bên phe đó cũng sẽ ra tay giết chết cao thủ bên này để trả thù.

Nếu không phải cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh ra tay, vậy chắc chắn phải là một đội hình cao thủ có thực lực vượt trên bọn Từ Hoa, mà đội hình sáu cao thủ bên Viên Thọ Tài lại vừa vặn phù hợp với yêu cầu này.

Dĩ nhiên Lý Thăng cũng hiểu được điều đó, cho nên hắn bèn giận dữ nói: “Giờ ông còn gì để nói nữa không? Nếu không còn gì nữa thì hãy nhận lấy lửa giận của Dược Vương Cốc bọn tôi đi”.

Mười tên cao thủ bên Dược Vương Cốc do Lý Thắng cầm đầu, bản thân Lý Thắng là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, trong chín cao thủ còn lại có một người đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, sáu người còn lại đều là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

Đội hình này có thể coi là đội hình mạnh nhất Dược Vương Gốc, chỉ sau Dược Vương.

Một khi cuộc chiến giữa hai bên nổ ra, bọn Viên Thọ Tài hoàn toàn không có cơ hội thẳng trận này.

Viên Thọ Tài không nói gì nữa, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ, hiện giờ ông ta có thể khẳng định, những cao thủ của Dược Vương Cốc này đều do Hoài Lam dẫn tới đây để đối phó với họ.

Tuy ông ta không hiểu Hoài Lam làm thế nào mà kéo bọn họ tới được nhưng vẫn biết, bọn Dương Thanh chính là những kẻ có hiềm nghi lớn nhất trong vụ việc giết hại Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc.

Nhưng nay, ông ta lại không tìm ra được cách gì có thể thuyết phục Lý Thăng tin mình.

Sáu người bọn họ không thể ở lại đây quá lâu, nếu đã xác định không thể địch lại thì không cần thiết dây dưa nữa làm gì.

Nghĩ tới đây, Viên Thọ Tài quát lớn một tiếng không hề do dự: “Mọi người lui lại ngay!”

Vừa dứt lời, ông ta đã cầm đầu phóng vút ra bên ngoài khu nhà xưởng bỏ hoang.

Những người khác chỉ sững sờ một tích tắc rồi điên cuồng lao theo sau Viên Thọ Tài.

Lý Thắng cả giận quát to: “Đuổi theo cho tôi”.

Hãn vừa nói xong, cả đám cao thủ của Dược Vương Cốc đều lao mình đuổi theo đám Viên Thọ Tài.

Chẳng mấy chốc, khu trường học bỏ hoang này chỉ còn lại ba người bên Dương Thanh.

Lão Cửu nhìn sang Hoài Lam, hỏi: “Hiện giờ chúng ta nên làm gì đây?”

Hoài Lam mỉm cười: “Nay chỉ e tất cả các cao thủ hàng đầu của phủ Hoài Thành và Dược Vương Cốc đều sẽ bị thế lực bên mình triệu tập, chuẩn bị đánh một trận, cả hai bên đều sẽ không quá chú ý tới chúng ta, đây cũng là thời cơ tốt nhất để chúng ta rời khỏi nơi này”.

Dương Thanh nói: ‘Nếu thế, giờ chúng ta đi ngay thôi!”

Anh đã rất nôn nóng muốn quay về Yến Đô, đưa viên ngọc lấy từ trên người Từ Hoa cho Phùng Tiểu Uyển trị liệu giúp Mã Siêu.

Hoài Lam lại nói: ‘Mặc dù lúc này chính là thời cơ tốt nhất để rời khỏi nơi đây nhưng tôi đề nghị không nên đi ngay”.

Lão Cửu và Dương Thanh đều nhìn cô ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.