Chiến Thần Ở Rể

Chương 3091



Lão Cửu bỗng nhìn sang phía Dương Thanh, nặng nề nói: “Dương Thanh, tôi cầm chân ông ta, cậu rời khỏi đây ngay đi!”

Dương Thanh lắc đầu: “Nếu đi thì phải cùng đi! Phải chết thì cùng chết!”

Lão Cửu lập tức nổi giận: “Tôi bảo cậu đi ngay! Ngay lập tức!”

Dương Thanh lắc đầu, anh nghiến răng hỏi: “Chỉ vì ông ta sử dụng bí pháp Kim Chung Tráo này mà ông định liều chết cầm chân ông ta cho tôi chạy?”

Lão Cửu cả giận nói: “Bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh vô cùng mạnh, một khi người này sử dụng Kim Chung Tráo, cao thủ dưới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh không làm gì được ông ta đâu, cậu còn nấn ná ở đây thì cũng chỉ làm tăng thêm số người chết mà thôi”.

“Tôi đã sống đủ rồi, cũng không còn gì vướng bận trên đời này nữa, chết thì chết thôi. Nhưng cậu không giống tôi, cậu còn trẻ, còn có người thân, thiên phú võ thuật của cậu cao như thế, chỉ vài năm nữa là có thể lên đến cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.

“Nhưng nếu hôm nay cậu mất mạng ở chỗ này thì chẳng còn gì cả! Nghe tôi đi, rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt, tôi sẽ cầm chân ông tai”

Dương Thanh căn chặt răng, không đáp, bảo anh bỏ lại lão Cửu ở đây, một mình chạy trốn, anh không làm được.

“Muốn trốn à? Đã hỏi ý tôi chưa?”

Đinh Xương cười lạnh một tiếng, chân khẽ di chuyển, nháy mắt đã biến mất khỏi vị trí cũ.

“Uỳnh!”

Ngay sau đó, một tiếng động lớn vang lên, lão Cửu bị đánh văng ra xa như một quả bóng cao su.

“Ông Cửu!”

Dương Thanh lập tức hét lớn.

Anh biết Đỉnh Xương lúc này rất mạnh, nhưng vần không ngờ, sau khi sử dụng bí pháp, không chỉ lực phòng ngự của ông ta mạnh lên mà cả thực lực cũng tăng vọt.

Một đòn đã có thể đánh trọng thương lão Cửu, vậy thì thực lực của lão ta hẳn phải đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ rồi?

“Tôi sẽ giết ông trước rồi giết thăng ranh kia saul”

Đỉnh Xương bước một bước, mặt đất đều như rung chuyển.

Gần như trong nháy mắt, bóng Đinh Xương lại một lần nữa xuất hiện trước mặt lão Cửu, lão ta nhấc chân, hung hăng đạp mạnh xuống đầu lão Cửu.

Lão Cửu trợn trừng mắt, vẻ mặt dữ tợn, ông lão muốn né tránh nhưng không cách nào né được, đành đồn sức vung hai tay lên đỡ.

“Huychl”

Đinh Xương dẫm một đạp xuống hai tay đang bắt chéo của lão Cửu, lão Cửu lập tức có cảm giác lục phủ ngũ tạng đều đã bị đánh rách tơi tả.

Mặc dù vậy, ông lão vẫn gắng gượng chống hai tay đỡ đòn.

“Thật không biết tự lượng sức mình!”

Đỉnh Xương cười nhạt, lực giãm xuống đột nhiên gia tăng, hai tay lão Cửu dần bị đè xuống, dường như đã không thể chống lại lực đạp của Đỉnh Xương nữa rồi.

Lão Cửu gắng gượng chống hai tay ngăn cản chân Đỉnh Xương, hai cánh tay đã nổi đầy gân xanh, mặt mũi vặn vẹo dữ tợn.

Chân Đinh Xương dẫm mạnh lên tay lão Cửu, thấy lão Cửu vẫn gắng gượng chống đỡ, lão ta giận dữ hét: ‘Chết đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.