Chiến Thần Ở Rể

Chương 3228



Chương 3228:

“Được ạ”

Phùng Tiểu Uyển nhận lời.

Hoài Lam lập tức cười ha ha, như thể gian kế vừa thành công: “Cứ như vậy nhé, không được đổi ý đâu nhét”

Phùng Tiểu Uyển dở khóc dở cười, nói: “Chỉ là việc lau người cho anh ấy thôi mà? Có phải em chưa từng làm việc đó đâu, có gì mà phải ngại?”

Nói xong, cô ta bắt đầu lau người cho Dương Thanh.

Hoài Lam vội vã rời khỏi phòng, chẳng mấy chốc, trong phòng truyền ra một tiếng kêu kinh sợ, Hoài Lam đắc ý cười ha hả: “Nhóc con à, giờ thì biết vì sao chị không muốn lau người cho anh ấy rồi chứ?”

Đợi sau khi Phùng Tiểu Uyển lau người cho Dương Thanh xong và đi ra khỏi phòng, gương mặt cô ta đã đỏ bừng cả lên, thậm chí sắc đỏ còn lan xuống cổ.

Lúc này, Dương Thanh đã khôi phục ý thức nhưng lại không cách nào tỉnh dậy được, lòng tràn đầy khó xử: “Người anh em à, dạo này mày làm sao thế hả? Mùa xuân đã tới đâu? Mày không thể bớt bớt đi chút được à?”

Vào lúc này, Dương Thanh chỉ không nhúc nhích được thân thể, còn mọi thứ đều bình thường, có thể cảm nhận rõ ràng mọi thứ đang xảy ra bên ngoài.

Từ sau khi có ý thức, chỉ cần trong phòng không có ai, Dương Thanh sẽ tiến hành vận dụng sức mạnh nguyên tố Thủy.

Mỗi ngày tập vận dụng sức mạnh nguyên tố Thủy, khả năng điều khiển nước của anh lại tăng cao, có thể nói, hiện tại anh đã đạt tới trình độ dùng sức mạnh nguyên tố Thủy để giết người một cách vô hình.

Ngoài điều này, anh còn cảm nhận được, sức mạnh tinh thần của mình đã tăng lên khá nhiều, hôm nay, anh đã có thể cảm nhận được mọi chuyện trong vòng một kilômét quanh mình.

Nếu lúc này anh tỉnh dậy được thì dù nhắm mắt, anh vẫn có thể di chuyển như người thường, đồng thời có thể né tránh bất kì chướng ngại vật nào trên đường.

Chỉ có điều, anh vần không biết, hiện giờ đã có người để mắt đến anh, mà còn là người của gia tộc Cổ Võ.

Lúc này, bên ngoài Mục phủ, có một bóng người trung niên, sau lưng còn có ba gã cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, trong đó có một người cụt tay.

Đoàn người này chính là bốn cao thủ của gia tộc Cổ Võ họ Khương sau khi chiến bại đã rời khỏi phạm vi Mục phủ.

Một gã cao thủ nhà họ Khương tức giận nhìn chằm chằm về phía Mục phủ, nghiến răng nói: “Ông chủ, lão già Mục thành chủ này quá kiêu ngạo, lại dám chống đối ngài chỉ vì thăng ranh Dương Thanh, thật đúng là chán sống”.

“Hừ”

Khương Nham hừ lạnh một tiếng: “Vậy cứ để ông ta kiêu ngạo thêm một lúc đi, chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ biết, động đến nhà họ Khương chúng ta sẽ phải gánh chịu hậu quả nghiêm trọng cỡ nào’.

“Ông chủ, thực lực của Mục thành chủ hẳn đã cách bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm không xa, tôi đề nghị hiện giờ nên phân công cao thủ bán bộ Thiên Cảnh tới giết người này, nếu không, đợi khi thực lực của ông ta thực sự tiến vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, chúng ta muốn đối phó với ông †a thì sẽ càng khó hơn”.

Một gã cao thủ của nhà họ Khương lên tiếng, sắc mặt cực kì căng thẳng, lại liếc nhìn gã cao thủ bị kiếm khách Ảnh Tử chặt bỏ một tay, tiếp tục nói: “Ngoại trừ Mục thành chủ, còn cả lão kiếm khách Ảnh Tử kia nữa, thực lực ông ta cũng rất mạnh, tuy mới chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ nhưng thanh trường kiếm trong tay ông ta lại rất kì lạ, có thanh kiếm này, thực lực của ông ta có thể sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.