Chiến Thần Ở Rể

Chương 3245



Chương 3245:

“Không ổn, kiếm khách Ảnh Tử sắp đột phá, các ông chặn bọn họ lại, để tôi đi giết ông ta!”

Cảm nhận được kiếm ý cực kì hùng mạnh trên bầu trời Mục phủ, Khương Nham lập tức biến sắc, hét lớn một tiếng rồi xông thẳng vào căn phòng nơi kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá.

Cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử thấy thế thì đều thay đổi sắc mặt.

“Giết! Không được để ông ta cắt đứt quá trình kiếm khách Ảnh Tử đột phá! Tất cả mọi người, đột phá tại chối!”

Đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử vừa lên tiếng, khí thế võ thuật trên người cũng đã tăng vọt.

“Âm!”

Giây tiếp theo, cảnh giới võ thuật của đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử đã lập tức đột phá lên tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

“Âm ầm ầm!”

Cùng lúc đó, khí thế võ thuật của các cao thủ khác trong đội hộ vệ Ảnh Tử cũng liên tiếp bùng phát, đột phá lên cảnh giới cao hơn.

Đám cao thủ nhà họ Khương thấy thế, tất cả đều ngây ra, như không thể tin vào mắt mình.

Chợt một cao thủ nhà họ Khương hô lên: “Bọn họ đang dùng bí pháp cưỡng chế đột phá cảnh giới võ thuật, chắc chăn sẽ phải chịu phản phệ, có lẽ đời này, cảnh giới võ thuật của họ sẽ không thể tiến bộ thêm nữa!”

Nghe người này nói xong, tất cả mới hiểu được chuyện gì đang diễn ra.

“Giết!”

Đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử hét lớn, vung đao đánh bay một cao thủ nhà họ Khương, sau đó xông vào căn phòng nơi kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá.

Ông ta vừa vào phòng đã thấy Khương Nham đang vung một thanh trường kiếm, đâm về phía kiếm khách Ảnh Tử: “Chết đi!”

“Phụt!”

Nhưng ngay sau đó, đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử bỗng lao tới chắn trước người kiếm khách Ảnh Tử, thanh trường kiếm của Khương Nham đâm xuyên qua thân thể đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử.

Đội trưởng hộc máu tươi ào ào, nhưng trước sau vân không chịu lùi bước, hai tay năm chặt thanh kiếm, không cho Khương Nham có cơ hội rút kiếm đâm kiếm khách Ảnh Tử.

Khương Nham ngây ngẩn người, nhưng cũng chỉ trong chốc lát, ngay sau đó, ông ta hầm hầm quát lớn: “Tên khốn, mày cũng muốn chết đúng không!”

“Dù tao phải chết, mày cũng đừng mơ làm tổn thương kiếm khách Ảnh Tử!”

Dứt lời, đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử hét lớn một tiếng, hai tay ghì chặt thanh kiếm đã đâm xuyên người mình, lao về phía Khương Nham.

“Uỳnh!”

Khương Nham vung chân đá vào người đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử, đội trưởng lập tức bị đá văng ra ngoài.

“Đồ không biết tự lượng sức!”

Khương Nham lạnh lùng nói, sau đó vung thanh kiếm vừa rút ra, hung hăng đâm về phía Lớ? khách Ảnh Tử: “Đi chết đi!”

Đúng lúc trường kiếm của Khương Nham sắp đâm trúng kiếm khách Ảnh Tử, một bóng đen bỗng lao đến, chắn trước kiếm khách Ảnh Tử.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.