CHương 3262:
Lúc này, Khương Nham đã xông tới trước mặt Dương Thanh, chém linh kiếm xuống.
“Keng Dương Thanh bỗng giơ dao găm linh khí lên, linh kiếm đập trúng dao găm, đẩy lùi Dương Thanh mấy chục bước.
Cảnh giới của hai người quá chênh nhau, nếu trước đó Khương Nham không bị thương nặng, ông ta đã giết Dương Thanh lâu rồi.
“Keng keng keng!”
Khương Nham điên cuồng vung linh kiếm, chém liên tiếp.
Dương Thanh vẫn cứ đỡ, để mặc cho đòn tấn công của Khương Nham giáng xuống.
Trong mắt anh lóe lên ánh sáng trí tuệ, anh nhìn chằm chằm vào Khương Nham.
Không biết Khương Nham đã vung linh kiếm bao nhiêu lần, động tác ngày càng rối loạn.
Dương Thanh đã bị dồn đến góc tường.
Đúng lúc này, trong mắt Dương Thanh bỗng lóe lên ánh sáng lạnh lếo, đúng lúc Khương Nham lại giơ linh kiếm lên, định chém xuống, anh bỗng giậm mạnh xuống đất.
“Râml”
Đúng lúc anh tránh thoát, linh khí trong tay Khương Nham giáng xuống nơi anh vừa đứng.
Sau khi chém xong, phát hiện Dương Thanh đã tránh thoát, Khương Nham lập tức biếnsắc, cảm nhận được nguy cơ.
“Chết đi!”
Giọng Dương Thanh bỗng vang lên sát tai ông ta.
Tốc độ của Dương Thanh cực nhanh, dao găm trong tay đâm thẳng vào họng Khương Nham.
Khương Nham lập tức mở to mắt, ông ta vừa chém xong, thậm chí còn chưa đứng vững, đừng nói đến việc đánh trả, ngay cả né tránh cũng không được.
Ông ta trơ mắt nhìn dao găm linh khí trong tay Dương Thanh ngày càng gần cổ họng ông ta.
Cao thủ của Mục phủ đều có vẻ kích động, nhìn chăm chằm vào cảnh tượng này, họ muốn †ận mắt chứng kiến tên khốn đến từ gia tộc Cổ Võ đó bị Dương Thanh giết.
“Kengl”
Đúng lúc dao găm linh khí của Dương Thanh sắp cứa cổ Khương Nham, một bóng dáng già nua bỗng xuất hiện trước mặt Khương Nham, duỗi hai ngón tay ra, kẹp lấy dao găm linh khí của Dương Thanh.
Khi thấy lão già này, Dương Thanh biến säc, không hề do dự, lập tức từ bỏ dao găm linh khí, giậm chân, xuất hiện cách đó mấy chục mét.
Cao thủ của Mục phủ cũng kinh hãi nhìn lão già tiên phong đạo cốt kia.
“Phập!”
Lão già cong ngón tay búng một cái, dao găm bị lão ta kẹp giữa hai ngón tay lập tức cắm trước chân Dương Thanh.
Dương Thanh nhìn về phía đối phương, sắc mặt nghiêm nghị tới cực điểm, anh cứ tưởng mình đã rời khỏi phạm vi tấn công của đối phương, nào ngờ đối phương chỉ tiện tay búng một cái, dao găm linh khí đã căm trước chân anh rồi.
Rõ ràng đối phương cũng không định giết anh, bằng không dao găm đã cắm và0 tim anh chứ không phải trước chân anh.