Chương 3388
Lúc này, Dương Thanh đang cầm một con dao găm lóe lên ánh sáng bạc, ở mũi dao có máu tươi không ngừng chảy xuống.
Rõ ràng ánh sáng kim loại lóe lên hồi nãy đến từ dao găm trong tay Dương Thanh, nhưng không ai biết dao đã quay về tay anh bằng cách nào.
Hai vệ sĩ đang giữ tay Hạ Hà như gặp kẻ địch mạnh, trên mặt tràn ngập vẻ nghiêm nghị.
Họ đều là cao thủ, nhưng hồi nấy, họ cũng không rõ Dương Thanh đã chém tay phải của Phó Thanh Mai từ khoảng cách mấy chục mét kiểu gì.
Nếu họ không biết trên đời này có rất nhiều cao thủ với thực lực vô cùng đáng sợ, có thể giết người từ xa, thậm chí họ sẽ nghĩ tay Phó Thanh Mai tự dưng rơi xuống đất.
“Cô không sao chứ? “
Dương Thanh lo lắng nhìn về phía Hạ Hà.
Trong mắt Hạ Hà có vẻ sợ hãi, người hơi run, tuy cô ta biết Dương Thanh chém tay Phó Thanh Mai để cứu mình, nhưng cảnh tượng máu me kia vẫn khiến cô ta sợ hãi.
Hạ Hà nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp, lắc đầu: “Tôi không sao!”
Dương Thanh lại nhìn hai vệ sĩ bên cạnh Hạ Hà, khí thế mạnh mẽ lập tức bùng nổ từ người anh, lập tức bao phủ hai vệ sĩ.
Hai vệ sĩ chỉ cảm thấy vai mình như bị một ngọn núi lớn đè lên, khí thế mạnh mẽ ấy khiến họ không sao kiểm soát nổi nỗi sợ, họ có cảm giác, một suy nghĩ của Dương Thanh cũng có thể dễ dàng giết họ.
“Các người là người của tập đoàn Thuận Thiên à?”
Dương Thanh bồng nhìn về phía một tên vệ sĩ, hỏi.
Người kia vội gật đầu: “Chúng tôi chỉ là vệ sĩ do tập đoàn Thuận Thiên thuê mà thôi, chúng tôi cũng không có ác ý với cô Hạ”.
Hai người nói rồi vội buông tay Hạ Hà ra.
Dương Thanh nói: “Liên lạc với người của gia tộc Yoshida, cứ bảo tôi là Dương Thanh, họ có mười phút để chuyển 3 tỷ vào tài khoản của tập đoàn Nhạn Thanh, nếu sau mười phút mà vẫn chưa có tiền, tôi sẽ đích thân đi tìm người của gia tộc Yoshida để lấy”.
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, những nhân viên đoàn làm phim xung quanh đều có vẻ kinh ngạc.
Có người dám đòi tiền tài phiệt Yoshida, còn là 3 tỷ ư?
Hai vệ sĩ của tập đoàn Thuận Thiên đều trợn tròn mắt, mẹ nó, đây là đe dọa à? Nhưng họ cũng không dám từ chối.
Hai người vội lấy điện thoại ra, bắt đầu liên lạc.
Dương Thanh nhìn về phía Hạ Hà: “Đi thôi, tôi đưa cô về nhé!”
Hạ Hà đến để quay quảng cáo cho tập đoàn Thuận Thiên, đương nhiên bây giờ không cần ở đây nữa.
Trước ánh nhìn chăm chú của nhân viên đoàn làm phim, Dương Thanh dẫn Hạ Hà đi.
Lúc này, trong một biệt thự tư nhân xa hoa.
Yoshida Muyi đã biết chuyện xảy ra bên đoàn làm phim của Hạ Hà, nét mặt cũng méo mó.
“Lại là Dương Thanh!”
Yoshida Muyi nghiến răng.