Chiến Thần Ở Rể

Chương 3708



Chương 3708

Đỗ Thất nhìn con dao găm màu đen vừa chặn lại kim bạc của mình trong tay Dương Thanh, có vẻ kinh ngạc.

Trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí mãnh liệt, kim bạc của Đỗ Thất là linh khí, nếu anh không sẵn sàng dốc toàn lực chiến đấu, có lẽ bây giờ đã bị kim bạc của Đỗ Thất đâm thủng tim.

“Ông chán sống rồi!”

Dương Thanh hoàn toàn nổi giận, anh vốn định để cho Đỗ Thất một con đường sống, nhưng Đỗ Thất lại định giết anh, vậy lão ta phải chết.

Ma uy cuồng bạo hơn nữa lan ra từ người Dương Thanh, bao trùm lấy Đỗ Thất.

Vào lúc này, Đỗ Thất như đang ở trong biển ma uy, dưới lĩnh vực ma đạo của Dương Thanh, lão ta cảm thấy ngay cả quyền hít thở của mình cũng bị cướp mất.

Sức mạnh lĩnh vực khổng lồ khiến Đỗ Thất nảy lòng e sợ.

Nhưng dù sao lão ta cũng là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, tuy lão ta phải chịu áp lực rất lớn trong lĩnh vực ma đạo của Dương Thanh, nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh.

Lão ta hơi nhích chân, bỗng lùi lại phía sau.

Chẳng mấy chốc, sắc mặt lão ta đã tái nhợt.

Vì lão ta phát hiện cho dù lùi đến đâu thì cũng bị lĩnh vực ma đạo của Dương Thanh bao phủ, như thể không gian này đã hóa thành khu vực ma uy.

Chỉ cần ở trong lĩnh vực ma đạo của Dương Thanh, thực lực của Đỗ Thất sẽ bị kìm hãm.

Dương Trần đã phát huy khí thế ngang với bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu thực lực của lão ta bị kìm hãm, chẳng phải sẽ thua Dương Thanh thật ư?

Nghĩ đến đây, sắc mặt của Đỗ Thất vô cùng khó coi, lão ta siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.

Sau giây phút sững sờ, Đỗ Bá cũng hoàn hồn, kinh ngạc nhìn về phía Lệ Trần: “Đây là… lĩnh vực ma đạo à?”

Lệ Trần đắc ý cười: “Đúng thế, cậu ấy đã lĩnh ngộ lĩnh vực ma đạo mà chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có thể lĩnh ngộ, trong lĩnh vực ma đạo, thực lực của mọi cao thủ đều bị kìm hãm”.

“Nếu cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh bước vào lĩnh vực ma đạo của Dương Thanh, có lẽ sẽ nổ tung ngay”.

Nghe Lệ Trần nói xong, Đỗ Bá càng thêm kinh hãi.

Đỗ Bá còn cách Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ một bước, tuy chỉ có một bước, nhưng lão ta vẫn không thể hiểu được sự mạnh mẽ của lĩnh vực.

Đỗ Bá nhìn về phía Dương Thanh với vẻ hâm mộ, nói: “Lĩnh ngộ được lĩnh vực mà chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có thể nắm vững khi còn ở Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, đúng là đáng kinh ngạc!”

“Có lẽ ở giới Cổ Võ, cũng không có ai lĩnh ngộ được lĩnh vực khi còn ở Siêu Phàm Cảnh nhỉ?”

Lệ Trần chỉ cười chứ không nói, cũng không trả lời câu hỏi này.

Một số cao thủ Võ Tông có thực lực yếu còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng những cao thủ hàng đầu Võ Tông thì biết, ai cũng vô cùng kinh ngạc.

Đỗ Bá bỗng nhìn về phía Đỗ Thất, nói lớn: “Chú Thất, chú nên nhận thua đi! Nếu đánh tiếp, chú chỉ còn con đường chết!”

Tuy lão ta cũng rất chán ghét hành vi của Đỗ Thất, nhưng dù sao Đỗ Thất cũng là người của Võ Tông, còn là chú lão ta, nếu Đỗ Thất chết, Võ Tông sẽ phải chịu tổn thất nặng nề.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.