Chiến Thần Ở Rể

Chương 3843



Chương 3843

Bách Lý Diệp lau vết máu ở khóe miệng, nghiến răng nghiến lợi: “Nếu muốn đánh thì phải đánh một trận công bằng, ông đánh lén tôi là kiểu gì chứ?”

Lệ Trần cười khẩy: “Đánh lén? Nếu tôi nhớ không nhầm, hồi nãy ông vừa nói, ở giới Cổ Võ, mạnh được yếu thua, ai mạnh thì người đó quyết định, sao đến chỗ tôi lại thành tôi hèn hạ trơ trẽn vì ra tay trước? Người của giới Cổ Võ đều không biết xấu hổ như ông à?”

“Láo xược!”

Bách Lý Diệp tức giận quát, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Nếu ông đã muốn đánh, tôi sẽ theo tới cùng! Tôi cũng muốn xem xem một cao thủ mới bước vào Thiên Cảnh của thế tục có thể mạnh đến mức nào đấy”.

Sau khi dứt lời, lão ta chắp tay trước ngực, ngay sau đó, lão ta liên tục làm các động tác thần bí, còn lẩm bẩm.

“Phập!”

Lão ta bỗng đâm mạnh vào vị trí tim bằng ngón trỏ đang để trước ngực.

“Ầm!”

Khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người Bách Lý Diệp.

Ngay sau đó, cơ thể Bách Lý Diệp liên tục phồng lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Sau mấy giây ngắn ngủi, cơ thể lão ta đã ngừng biến đổi, cơ bắp toàn thân cũng phồng lên, khiến lão ta vô cùng cường tráng.

Mắt lão ta đỏ ngầu.

Sắc mặt Lệ Trần vô cùng nghiêm nghị, lão có cảm giác mình đang đối mặt với dã thú chứ không phải con người.

“Giết!”

Bách Lý Diệp hét lớn rồi biến mất.

Lệ Trần đã lường trước, đúng lúc Bách Lý Diệp biến mất, lão cũng hành động.

“Ầm!”

Ngay sau đó, hai người va vào nhau.

Khí thế khủng khiếp lan khắp bốn phía.

“Ầm ầm ầm!”

Lấy hai người làm trung tâm, mọi thứ xung quanh đều hóa thành bột.

Khương Chiến và Vương Côn đang giao chiến cũng bị khí thế này đánh trúng, hai người đồng loạt ngừng chiến đấu, như bị thương nặng, lùi ra sau mấy chục bước, đến khi họ đứng vững, khóe miệng họ cũng rỉ máu tươi.

Hai người đều có vẻ kinh hãi, dù sao họ cũng là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ và Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, không ngờ lại không chịu nổi khí thế mạnh mẽ từ đòn đánh của Lệ Trần và Bách Lý Diệp.

Lúc này, Bách Lý Diệp và Lệ Trần cũng đứng lại, nắm đấm của hai người va vào nhau, ai cũng không lùi bước, vẫn giữ tư thế khi tấn công hồi nãy.

Tuy họ không lùi lại nhưng vẫn đang phân cao thấp, vẫn duy trì khí thế mạnh mẽ.

“Ầm ầm ầm!”

Mặt đất dưới chân hai người không ngừng nát vụn.

Trên bầu trời của dinh thự Vân Phong cũng đầy mây đen, sấm sét vang rền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.