Chiến Thần Ở Rể

Chương 3850



Chương 3850

Vì không chịu nổi áp lực khổng lồ từ lĩnh vực, Vương Côn có thực lực yếu nhất bỗng hộc máu, co quắp ngã ra đất, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.

Khương Chiến và Bách Lý Diệp cũng khó mà chịu nổi áp lực khổng lồ này.

Dương Thanh bỗng nói lớn: “Tôi tuyên bố, từ hôm nay trở đi, tôi không đội trời chung với gia tộc Bách Lý và nhà họ Khương của giới Cổ Võ! Tôi tuyên chiến với hai gia tộc các người!”

Đến giờ phút này, rốt cuộc Lệ Trần cũng khẳng định, Dương Thanh có năng lực để đối phó với Khương Chiến và Bách Lý Diệp cùng một lúc.

Sắc mặt Bách Lý Diệp và Khương Chiến tái mét, họ đã dùng bí pháp, tuy chưa bước vào Thiên Cảnh, nhưng dưới sự hỗ trợ của bí pháp, thực lực của họ đã rất gần với cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rồi.

Nếu hợp sức với nhau, họ có thể dễ dàng đánh bại cả cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ, chẳng hạn như Lệ Trần đã bước vào Thiên Cảnh vừa bị họ đánh bại xong.

Nhưng bây giờ, lại xuất hiện một người thanh niên chưa đầy 30 tuổi, anh còn chưa ra tay, chỉ riêng khí thế từ người anh đã mang đến áp lực nặng nề cho họ rồi.

Bách Lý Diệp chợt nói: “Dương Thanh, cậu đừng dại dột! Nếu được gia nhập gia tộc Bách Lý, đó sẽ là vinh hạnh của cậu, gia tộc Bách Lý cũng không phải nơi để cậu nói tuyên chiến là tuyên chiến đâu”.

Khương Chiến cũng nói: “Dương Thanh, thế lực Cổ Võ ở giới Cổ Võ không đơn giản như cậu nghĩ, tôi thừa nhận thực lực của cậu rất mạnh, nhưng ở nhà họ Khương, người mạnh nhất không chỉ dừng lại ở Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, tôi mong cậu sẽ suy nghĩ kỹ, đối với cậu, gia nhập nhà họ Khương chỉ có lợi mà thôi!”

Dương Thanh cười khẩy: “Các người nghĩ gia tộc các người có tư cách để tôi gia nhập à? Nếu tôi đã tuyên chiến với gia tộc các người, đương nhiên cũng đã quyết định xong, nếu giờ các người cút đi thì vẫn còn cơ hội sống, nhưng nếu muốn đưa Tiểu Uyển đi cùng, các người hãy ở lại thế tục vĩnh viễn đi!”

Anh không ngừng phóng khí thế, cả dinh thự Vân Phong đều nằm trong lĩnh vực của anh.

Vương Côn không chịu nổi áp lực khổng lồ từ lĩnh vực của Dương Thanh nữa, bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh.

Khương Chiến và Bách Lý Diệp đều có vẻ nghiêm nghị, họ cũng đang nghĩ xem phải làm thế nào.

Thực lực của Dương Thanh đúng là rất mạnh, nhưng sau cùng anh vẫn chưa bước vào Thiên Cảnh, chỉ có cơ thể vượt qua thiên kiếp thôi, hai người họ đã dùng bí pháp, nếu hợp sức để đánh với Dương Thanh thì cũng không phải là không có cơ hội nhỏ nhoi nào.

Trong lúc Khương Chiến và Bách Lý Diệp đang lo lắng và do dự, Phùng Tiểu Uyển cũng lo lắng nhìn về phía Lệ Trần bên cạnh: “Ông Lệ Trần, anh Thanh sẽ không sao chứ?”

Lệ Trần mỉm cười: “Cháu yên tâm, hai người này không làm gì được anh Thanh của cháu đâu, cháu cứ yên tâm xem là được, lát nữa chúng ta sẽ đưa cháu rời khỏi nơi này”.

Tuy Lệ Trần nói thế nhưng Phùng Tiểu Uyển vẫn rất lo.

Cô ta biết Bách Lý Diệp và Khương Chiến đều đến từ giới Cổ Võ, cũng biết thực lực của họ rất mạnh, còn về việc rốt cuộc Dương Thanh mạnh đến mức nào thì cô ta không rõ cho lắm.

Trên vùng trời của dinh thự Vân Phong lúc này, mây đen cuồn cuộn, từng tia sét xẹt qua chân trời, như muốn xé rách cả vùng trời này.

Lệ Trần là cao thủ Thiên Cảnh thực thụ, khi lão đánh với Khương Chiến và Bách Lý Diệp hồi nãy, kết giới giữa giới Cổ Võ và thế tục đã bị tổn hại nặng nề.

Giờ lại có thêm cao thủ dưới Thiên Cảnh nghịch thiên như Dương Thanh, nếu hai bên giao chiến, rất có thể kết giới sẽ bị phá hỏng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.