Chiến Thần Ở Rể

Chương 3890



Chương 3890

Người của thế lực khác đều chọn im lặng vào lúc này, nhưng ai cũng có vẻ nghiêm nghị.

Tương lai của nhà họ Khương sẽ thế nào, tạm thời vẫn chưa biết.

Đúng lúc này, minh chủ Đỗ lại nói: “Nhưng thế vẫn chưa đủ, bên cạnh việc sau này các cao thủ Thiên Cảnh khác họ của nhà họ Khương chỉ nghe lệnh Thủ Hộ Minh, tôi còn cần các người làm một việc”.

Nụ cười trên mặt chủ gia tộc họ Khương lập tức cứng đờ, tuy không biết minh chủ Đỗ muốn người nhà họ Khương làm gì, nhưng lão ta có linh cảm rất xấu.

Sau khi chìm vào suy tư, chủ nhà họ Khương vội nói: “Nếu cần nhà họ Khương chúng tôi làm gì, minh chủ Đỗ cứ dặn dò!”

Bây giờ sống chết của nhà họ Khương là do minh chủ Đỗ quyết định, cho dù đó là chuyện xấu, nhà họ Khương cũng phải đồng ý.

Minh chủ Đỗ nhìn quanh, nói: “Được rồi, cuộc họp hôm nay kết thúc ở đây, chủ gia tộc họ Khương ở lại, những người khác đi đi!”

Mọi người thầm cảm thấy căng thẳng, rốt cuộc minh chủ Đỗ định nói gì với chủ gia tộc họ Khương mà lại bảo lão ta ở lại, còn những người khác rời đi thế?

“Vâng!”

Tuy đám người thấy ngờ vực nhưng vẫn nhanh chóng đứng dậy rời đi.

Sau thoáng chốc, đám người đã đi hết, trong phòng họp chỉ còn minh chủ Đỗ và chủ gia tộc họ Khương.

Chủ gia tộc họ Khương căng thẳng nhìn về phía minh chủ Đỗ: “Minh chủ Đỗ có gì cần dặn dò?”

Minh chủ Đỗ cười ha hả: “Sau khi giao hết cao thủ Thiên Cảnh khác họ cho Thủ Hộ Minh, thực lực của nhà họ Khương sẽ giảm mạnh, chủ gia tộc họ Khương cam lòng thật à?”

Chủ gia tộc họ Khương đang định trả lời, minh chủ Đỗ lại nói tiếp: “Tôi muốn nghe lời thật lòng!”

Chủ gia tộc họ Khương lập tức nghẹn lời, đương nhiên lão ta không cam lòng, nhưng sao lão ta dám nói thật trước mặt minh chủ Đỗ!

Minh chủ Đỗ cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào chủ gia tộc họ Khương, khiến chủ gia tộc họ Khương sởn cả da gà.

Sau cùng, chủ gia tộc họ Khương hạ quyết tâm, mở miệng nói: “Không cam lòng!”

“Tuy Khương Bằng là người nhà họ Khương tôi, nhưng tôi không thể hoàn toàn kiểm soát ông ta được, ông ta ra tay ở thế tục, khiến kết giới tan vỡ, nhưng ai cũng biết nguyên nhân chính làm kết giới tan vỡ là linh hồn Ma Thần!”

“Vì Khương Bằng ra tay với linh hồn Ma Thần mà đổ lỗi của Khương Bằng lên cả nhà họ Khương, tôi không cam lòng! Vô cùng không cam lòng!”

Nói đến đây, lão ta lại thận trọng nhìn minh chủ Đỗ, vội nói: “Tuy tôi không cam lòng, nhưng vì minh chủ Đỗ, tôi sẵn sàng trả giá tất cả, cho dù phải hy sinh cả nhà họ Khương, tôi cũng sẵn lòng!”

Minh chủ Đỗ lập tức phá lên cười, mãi một lúc sau, nụ cười trên mặt lão ta mới biến mất, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào chủ gia tộc họ Khương: “Đã vậy, tôi sẽ cho ông cơ hội này”.

Nghe thấy thế, nụ cười trên mặt chủ gia tộc họ Khương lập tức cứng đờ, lão ta cứ tưởng sau khi nghe lão ta nói xong, minh chủ Đỗ sẽ cất nhắc nhà họ Khương nhiều hơn.

Vì những lời mà lão ta nói là để bày tỏ sự trung thành với minh chủ Đỗ.

“Bịch!”

Chủ gia tộc họ Khương lập tức quỳ trước minh chủ Đỗ, sợ hãi nói: “Minh chủ Đỗ, tôi bằng lòng dẫn dắt cả nhà họ Khương nghe theo lệnh minh chủ, sau này, minh chủ chính là chủ nhân của tôi, minh chủ bảo tôi làm gì thì tôi sẽ làm đó, chỉ xin minh chủ Đỗ cho nhà họ Khương một con đường sống!”

Minh chủ Đỗ bỗng vỗ tay, một lão già mặc áo đen bước ra.

Lão già áo đen còn cầm một ống tiêm, trong ống tiêm toàn nước thuốc màu lam.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.