Chương 4103
Xem ra quân đoàn cao thủ do Mạnh Thiên Lan dẫn đầu đang ở nhà họ Tề.
Dương Thanh xuống xe trước, Trương Kế xuống theo anh, đứng bên cạnh anh như một vị thần bảo vệ.
“Không hổ là tứ trưởng lão đã một mình giết hết mười lăm cao thủ của thế gia Cổ Võ, đúng là con rồng thực thụ!”
Lúc này, một lão già tóc bạc bước ra khỏi đám cao thủ nhà họ Tề, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng đôi mắt ưng.
Dương Thanh cảm nhận được áp lực như có như không từ đối phương, thực lực của người này cực mạnh, có lẽ đã bước một bước vào Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ rồi.
Phía sau lão già tóc bạc còn một cao thủ đã bước một bước vào Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ như lão ta.
Tuy thực lực của những cao thủ nhà họ Tề còn lại không bằng hai người này, nhưng hầu hết đều là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ và hậu kỳ, có khoảng mười tám người.
Cộng thêm hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, tổng cộng là hai mươi người, đội hình mạnh mẽ này còn khủng khiếp hơn đội hình của năm thế gia Cổ Võ trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu trước đó.
Dương Thanh nói: “Không ngờ gia tộc che giấu kỹ nhất lại là nhà họ Tề luôn bị các gia tộc khác khinh thường!”
Trong năm gia tộc lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ, gia tộc có thực lực yếu nhất ở Trung Châu chính là nhà họ Tề, nhưng giờ, nhà họ Tề lại cử đến hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, còn yếu được ư?
Cho dù là ở gia tộc Bách Lý trước đó, Bách Lý Chí Hà mạnh nhất cũng chỉ đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.
Lão già cười lạnh, híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Đêm nay chúng tôi đến Trung Châu chỉ vì một việc, đó là đưa cậu về gia tộc Cổ Võ họ Tề”.
“Tôi biết cậu đã dùng một đòn để đánh chết năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ và năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, trong thế hệ trẻ ở Hạ Giới giới Cổ Võ, không ai thực hiện được chiến tích đáng kinh ngạc như thế”.
“Ngay cả trong thế hệ trung niên cũng không có mấy ai làm được, nhưng cậu lại làm được! Một thời gian nữa, thành tựu của cậu sẽ không thể đo lường! Có lẽ cho dù cậu đến Trung Giới giới Cổ Võ thì cũng có thể áp đảo thế hệ trẻ!”
Lão già không tiếc lời khen Dương Thanh.
Nhưng Dương Thanh hiểu lão ta vẫn chưa nói hết.
Quả nhiên, lão già nói tiếp: “Nhưng cậu lại đắc tội với người không nên đắc tội, cho dù thiên phú của cậu yêu nghiệt đến mấy, nhà họ Tề chúng tôi muốn lôi kéo cậu đến mấy thì cũng không được nữa!”
“Đêm nay, cậu phải về gia tộc Cổ Võ họ Tề với chúng tôi!”
Nghe thấy lão già nói thế, Dương Thanh thoáng sửng sốt, anh cứ tưởng đám người này đối phó với anh vì anh đã giết không ít cao thủ nhà họ Tề, nhà họ Tề muốn báo thù, nhưng theo lời lão già nói, anh đã đắc tội với người khác nên đối phương ra lệnh cho nhà họ Tề đưa anh đến Hạ Giới giới Cổ Võ.
Dương Thanh bỗng nghĩ đến một người, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, chỉ người này mới có thể sai nhà họ Tề đi làm việc thôi.
Đó chính là minh chủ Thủ Hộ Minh – Đỗ Ngọc Sơn!
Dương Thanh chợt nói: “Có phải người của quân đoàn cao thủ Trung Châu đang bị các người nhốt ở nhà họ Tề không?”
Lão già cũng không định che giấu, cười lạnh: “Đúng thế! Họ đều bị nhốt ở đây, không thể không thừa nhận, thế tục vẫn có vài hạt giống tốt, cô gái tên Mạnh Thiên Lan kia rất được, chỉ cần cô ta chịu đi theo tôi, tôi có thể nhận cô ta làm đồ đệ!”