Chiến Thần Ở Rể

Chương 4127



Chương 4127

“Trong hai năm qua, việc đi theo cậu đã giúp anh em chúng tôi đạt được lợi ích khổng lồ, thực lực cũng tăng vọt, anh em chúng tôi đã biết ơn cậu lắm rồi!”

Dương Thanh vẫn nhớ khi anh gặp anh em nhà họ Tống lần đầu, họ mới có thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh hay Tứ Cảnh, giờ thực lực của họ đã đạt đến tình trạng có thể đột phá Thiên Cảnh bất cứ lúc nào, đúng là họ mạnh lên rất nhanh.

Đương nhiên, công lao lớn nhất trong chuyện này phải thuộc về Phùng Tiểu Uyển.

Thường ngày, khi luyện đan, lần nào Phùng Tiểu Uyển cũng để lại đan dược cực phẩm cho người xung quanh mình.

Ngay cả Phùng Giai Di cũng đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, phải biết rằng trong quá khứ, với thực lực này, Phùng Giai Di đã có tư cách trở thành người thừa kế của nhà họ Phùng – một trong những Hoàng tộc cổ xưa rồi.

Cuối cùng Dương Thanh nhìn gương mặt kiên định của Phùng Giai Di, Phùng Giai Di lập tức tỏ thái độ: “Tôi không cần anh cứu!”

Chỉ mấy chữ ngắn ngủi đã cho thấy thái độ của cô ta.

Dương Thanh gật đầu: “Nếu vậy thì cô cũng ở lại đi”.

Thế là cuối cùng, chỉ có Phùng Tiểu Uyển, Ngải Lâm và bé Tĩnh An đang bập bẹ tập nói quay về Yến Đô.

Đương nhiên, Mã Siêu đích thân đưa họ về Yến Đô.

Cho dù họ về Yến Đô, Dương Thanh cũng không yên tâm lắm, anh đã liên lạc trước với hội trưởng lão, để đám người Phùng Tiểu Uyển tạm thời ở trong trụ sở chính của hội trưởng lão.

Sau khi xử lý xong những chuyện này, Dương Thanh đang định luyện chế đan dược tiếp, đúng lúc đó, điện thoại anh đổ chuông.

Anh vừa nghe máy, một giọng nói quen thuộc và hoạt bát đã vang lên: “Chú, chú nhận ra tôi là ai không?”

Nghe thấy giọng đối phương, Dương Thanh có vẻ bất đắc dĩ nhưng vẫn kiên nhẫn nói: “Hạ Lâm, cô tìm tôi có chuyện gì à?”

Người gọi cho anh là Hạ Lâm – cô em gái trong hai chị em mà anh đã gặp trên chuyến bay tới Trung Châu trước đó.

Ấn tượng mà Hạ Lâm để lại cho Dương Thanh cũng không tệ lắm nên sau đó, khi Hạ Lâm xin Dương Thanh phương thức liên lạc, Dương Thanh đã cho cô ta.

“Chán chú thế! Chưa gì đã đoán ra”.

Hạ Lâm nói với vẻ mất hứng rồi nói tiếp: “Chú, tôi tìm chú có chuyện này, tôi muốn nhờ chú giúp một việc nhỏ, vấn đề là không biết chú có muốn giúp một cô gái yếu đuối như tôi không”.

Dương Thanh không hề do dự, trả lời ngay: “Không muốn!”

“Chú!”

Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, Hạ Lâm tức giận gọi.

Dương Thanh nói: “Được rồi, tôi còn việc phải làm, nếu không có chuyện gì quan trọng, tôi đi làm việc của mình đây”.

Tối mai bữa tiệc để anh giả vờ làm luyện đan sư sẽ diễn ra, không thể mắc sai lầm được, Dương Thanh phải luyện tập cẩn thận để không xảy ra sai sót.

“Chú đừng cúp máy vội!”

Hạ Lâm vội ngăn Dương Thanh lại, cuống quýt nói: “Chú, không giấu gì chú, đúng là tôi rất cần chú giúp, lần này về, tôi bị người nhà ép kết hôn, rơi vào đường cùng, tôi đành bảo tôi đã có bạn trai, còn nói chị Tư Tư cũng đã gặp”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.