Chiến Thần Ở Rể

Chương 4128



Chương 4128

“Thậm chí tôi còn bảo người nhà, tối nay tôi sẽ dẫn bạn trai về, chứ không tự dưng tôi lại nhớ đến chú à? Nhà tôi đã chuẩn bị bữa tối rồi, tôi không còn cách nào nên mới liên lạc với chú”.

“Chú, chú nể tình chúng ta có duyên quen biết, chú giúp tôi lần này đi! Chú à, xin chú đấy!”

Dương Thanh nhíu mày, anh thực sự không muốn dính dáng gì đến các gia tộc ở Trung Châu cả.

Nhưng đúng là Hạ Lâm đã để lại ấn tượng rất tốt với anh, lần trước khi chia tay, thậm chí đối phương còn tỏ thái độ, nếu anh gặp phiền phức ở Trung Châu thì cứ liên lạc với cô ta.

Dương Thanh rất hay nghĩ cho người khác, anh đang nghĩ, nếu anh cần hỗ trợ ở Trung Châu thật, nếu anh liên lạc với Hạ Lâm, chắc chắn Hạ Lâm sẽ giúp anh.

Tuy đúng là bây giờ anh rất cần luyện tập việc luyện đan, nhưng anh đã luyện cả ngày trời, cũng hơi mệt, có lẽ anh có thể tranh thủ giúp Hạ Lâm.

Nghĩ tới đây, anh mới nói: “Cô nói địa điểm cho tôi biết, giờ tôi sẽ đi tìm cô!”

Thấy Dương Thanh đồng ý, Hạ Lâm kích động ừ một tiếng, vội báo vị trí của mình cho Dương Thanh.

Sau khi cúp máy, Hạ Lâm nhìn điện thoại, cười ngây ngô, nói với vẻ kiêu ngạo: “Mình biết chú là người tốt mà, không ngờ chú tin thật”.

Cô ta cũng biết ông ngoại mình định mở tiệc tiếp đón Dương Thanh nên không dám chần chừ, vội bấm số của Cố Thái Sơ, báo tin bây giờ Dương Thanh sẽ đến gặp cô ta rồi cùng về nhà họ Cố cho Cố Thái Sơ biết.

Sau khi biết Dương Thanh sắp đến, Cố Thái Sơ vô cùng kích động, vội cử người chuẩn bị tiệc mừng long trọng nhất để tiếp đón Dương Thanh.

“Ông, Dương Thanh thực sự chỉ là người bình thường đến Trung Châu để du lịch mà thôi, đâu nhất thiết phải tổ chức linh đình như thế ạ?”

Cố Tư Tư chứng kiến thái độ coi trọng của ông nội với Dương Thanh, không nhịn được mà nhắc nhở.

Cố Thái Sơ nhíu mày, vẻ thất vọng trong mắt ông ta khi nhìn Cố Tư Tư càng rõ rệt hơn.

“Tư Tư, cháu rất giỏi, chỉ cần cháu cố gắng, chắc chắn sau này cháu sẽ là nữ quyền quý số một trước mặt mọi người ở Trung Châu, nhưng điều kiện tiên quyết là cháu phải biết cách khiêm nhường đã”.

Cố Thái Sơ nghiêm nghị nói: “Nếu cháu vẫn không thay đổi, có lẽ ông chỉ có thể để cháu đi liên hôn thôi”.

Cố Thái Sơ nói rồi không nhìn Cố Tư Tư nữa, quay người rời đi.

Sau giây phút sững sờ, trên mặt Cố Tư Tư tràn ngập vẻ sợ hãi, cô ta đã đến tuổi lấy chồng nhưng vẫn chưa phải lập gia đình vì Cố Thái Sơ cố tình bồi dưỡng cô ta, chứ ông ta không hề quên cô ta.

Bằng không, cô ta đã trở thành vật hy sinh trong cuộc liên hôn giữa các gia tộc, bị gả đi rồi.

Nhưng Cố Thái Sơ vừa tỏ thái độ, ông ta đã có ý định gả Cố Tư Tư cho người khác.

Ở nhà họ Cố, không riêng gì đàn ông mà cả phụ nữ cũng có thể lãnh đạo gia tộc.

Chỉ cần có tài, ngay cả phụ nữ cũng sẽ được gia tộc trọng dụng, thậm chí được tự do kết hôn.

Nhưng bây giờ, việc Cố Tư Tư liên tục nói rằng Dương Thanh chỉ là người bình thường trước mặt Cố Thái Sơ đã khiến Cố Thái Sơ hoàn toàn giận dữ.

Cố Tư Tư nhìn theo bóng lưng Cố Thái Sơ, chỉ thấy người mềm nhũn, suýt ngồi bệt xuống đất.

Nhưng ánh mắt cô ta nhanh chóng trở nên kiên định, cô ta nghiêm nghị nói: “Ông nội, chắc chắn lần này ông nhìn nhầm rồi, chắc chắn Dương Thanh chỉ là người bình thường thôi!”

Cô ta hiểu rõ, bây giờ phải vạch trần chuyện Dương Thanh là người bình thường thì cô ta mới thay đổi được địa vị của mình trong lòng ông nội.

Cùng lúc đó, Dương Thanh đã đến chỗ hẹn với Hạ Lâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.