Chiến Thần Ở Rể

Chương 4135



Chương 4135

Hà Hồng Viễn không sao ngờ được, hành vi của lão ta đã khiến một cơ hội tuyệt vời bay mất, cơ hội này đủ để khiến nhà họ Hà huy hoàng suốt trăm năm.

“Chủ gia tộc họ Cố, những người vừa đến nhà họ Cố là người của gia tộc Cổ Võ họ Trần thật à?”

Lúc ăn cơm, Dương Thanh bỗng nhìn Cố Thái Sơ, hỏi.

Tuy anh đã biết nhưng vẫn muốn mượn cơ hội này để xem thái độ của Cố Thái Sơ.

Nghe thấy thế, Cố Thái Sơ tức giận cắn răng: “Đó đúng là người của gia tộc Cổ Võ họ Trần! Đám người đó quá hèn hạ, họ dám dùng đồ đã cướp từ nhà họ Cố chúng tôi trước đó để đến cầu hôn nhà họ Cố”.

“Nếu họ cầu hôn thật thì cũng thôi, nhưng họ lại bảo chỉ nạp thiếp, đúng là đang giẫm đạp lên danh dự của nhà họ Cố”.

“Tuy nhà họ Cố không phải gia tộc đứng đầu Trung Châu nhưng cũng gần với các gia tộc đứng đầu, đã bao giờ phải chịu uất ức như thế đâu?”

Dương Thanh khẽ gật đầu, nói: “Giờ kết giới đã tan vỡ, Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục hoàn toàn hòa làm một, cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ có ưu thế về võ đạo, tuy hội trưởng lão đã ban hành quy định mới nhưng vẫn không thể thay đổi thực tế là người luyện võ lộng hành”.

“Nếu nhà họ Cố làm thông gia với thế gia Cổ Võ, hơn nữa còn là thế gia Cổ Võ hàng đầu như nhà họ Trần, địa vị của nhà họ Cố ở thế tục cũng sẽ cao lên theo”.

“Nếu vậy, tại sao chủ gia tộc họ Cố vẫn từ chối đề nghị thông gia của nhà họ Trần thế?”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Cố Thái Sơ mở to mắt, Hạ Lâm cũng tròn mắt.

Hạ Lâm tức giận nói: “Dương Thanh, không ngờ anh lại là loại người như thế! Chẳng lẽ anh không nghe thấy gia tộc Cổ Võ họ Trần muốn chị Tư Tư làm thiếp à? Rõ ràng họ đang lấy cớ để dễ dàng thâu tóm cả nhà họ Cố”.

Hạ Lâm thực sự rất tức giận, không thèm gọi chú nữa mà gọi thẳng tên Dương Thanh.

Cố Tư Tư cũng tức giận, nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ hoe: “Người bình thường như anh thì biết gì? Không biết thì đừng nói bậy!”

Không biết Cố Thái Sơ đang nghĩ gì, ánh mắt của lão ta khi nhìn Dương Thanh hiện rõ vẻ thất vọng.

Dương Thanh nhìn thấy hết vẻ mặt của mọi người.

Anh như không có chuyện gì, bình tĩnh nói: “Tôi không nói bậy, mà đang trình bày một sự thật! Hạ Giới giới Cổ Võ vốn rất nhỏ, giờ kết giới đã tan vỡ, chắc chắn họ sẽ ồ ạt tiến vào thế tục, thực lực của cao thủ thế tục thấp, có lẽ ngay cả hội trưởng lão cũng khó mà chống lại cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ”.

“Chắc chắn thế giới mới bây giờ sẽ là thế giới mạnh được yếu thua, quy định mới do hội trưởng lão ban hành chỉ kìm hãm được những cao thủ có thực lực thấp là cùng, chứ không ràng buộc được cao thủ đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ”.

“Những thế gia đỉnh cao như gia tộc Cổ Võ họ Trần đều có cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nếu có thể móc nối với loại thế gia Cổ Võ này, ngay cả gia tộc nhỏ thấp kém nhất Trung Châu cũng có thể trở thành gia tộc hàng đầu Trung Châu”.

Dương Thanh không nói bừa về việc hội trưởng lão không thể ràng buộc cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, anh đang nói sự thật.

Nét mặt Cố Thái Sơ thay đổi liên tục, Hạ Lâm và Cố Tư Tư rất tức giận, không ngừng chỉ trích Dương Thanh.

Dương Thanh không quan tâm đến lời trách móc của Hạ Lâm và Cố Tư Tư, vẫn bình tĩnh chờ phản ứng của Cố Thái Sơ.

Sau khi im lặng một lúc lâu, Cố Thái Sơ bưng chén rượu lên, bỗng uống cạn rồi nhìn về phía Dương Thanh, nhưng lần này ánh mắt của lão ta khi nhìn Dương Thanh không còn sự nhiệt tình nữa, chỉ còn vẻ lạnh lùng.

“Nếu phải hy sinh hạnh phúc của con gái nhà họ Cố để nhà họ Cố trở thành gia tộc hàng đầu, tôi thà rằng nhà họ Cố đừng trở thành gia tộc hàng đầu thì hơn!”

Cố Thái Sơ nói một cách kiên quyết, lạnh lùng nhìn Dương Thanh: “Tôi thừa nhận thế gia Cổ Võ rất mạnh, nhưng nếu họ nghĩ chúng tôi là một gia tộc dễ kiểm soát thì cứ tới đây, cho dù nhà họ Cố chỉ cắn được thì cũng phải cắn một miếng thịt từ họ!”

Cố Thái Sơ nói rồi đứng dậy, lạnh lùng nói: “Quản gia, tiễn khách!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.