Chiến Thần Ở Rể

Chương 4171



Chương 4171

Lúc này Hà Chí mới hoàn hồn, cuối cùng ông ta cũng chắc chắn rằng Hà Hồng Viễn vừa bổ nhiệm ông ta làm người thừa kế nhà họ Hà, trên mặt ông ta tràn ngập vẻ kích động, định bước lên bục.

Hà Hùng siết chặt nắm tay, mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào Hà Hồng Viễn trên bục.

Ông ta không hiểu, tại sao Hà Hồng Viễn bỗng dưng đổi ý chứ?

Đúng lúc Hà Chí sắp bước lên bục với vẻ mặt đắc ý, Dương Thanh bỗng cười khẩy, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Hà Hồng Viễn bỗng nhìn về phía Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Cậu cười cái gì?”

Dương Thanh không trả lời câu hỏi này mà cầm chén trà lên, uống cạn nước trà trong chén.

Sau đó anh đứng dậy, lạnh lùng nhìn Hà Hồng Viễn: “Nếu tôi không nhầm, người thừa kế mà nhà họ Hà sắp bổ nhiệm phải là Hà Hùng nhỉ?”

Con ngươi của Hà Hồng Viễn bỗng co lại, đây là nội dung cuộc họp khẩn cấp của gia tộc tối qua, sao Dương Thanh lại biết?

Hà Hồng Viễn lạnh lùng nói: “Nhà họ Hà tôi bổ nhiệm ai làm người thừa kế thì liên quan gì tới cậu? Chẳng lẽ chủ tịch Dương định nhúng tay vào việc chọn người thừa kế của nhà họ Hà tôi à?”

Dương Thanh cười khẩy, híp mắt nhìn chằm chằm vào Hà Hồng Viễn: “Hà Hồng Viễn, ông chắc chắn rằng muốn để Hà Chí trở thành người thừa kế đúng không?”

Các ông lớn đang có mặt đã khiếp sợ vì hành động của Dương Thanh từ nãy.

Nhưng chuyện khiến họ kinh ngạc hơn vẫn còn ở phía sau, ngay sau đó, Trương Kế cũng nói: “Chủ gia tộc họ Hà, tôi khuyên ông tốt nhất nên suy nghĩ lại!”

Dương Thanh dám uy hiếp Hà Hồng Viễn về việc chọn người thừa kế nhà họ Hà thì cũng thôi, điều khiến đám đông bất ngờ là trong lời nói của Trương Kế – phó thống lĩnh chiến vực Trung Châu cũng có ý uy hiếp.

Trương Kế đại diện cho cả chiến vực Trung Châu, thái độ của ông ta cũng là thái độ của chiến vực Trung Châu.

Xem ra chiến vực Trung Châu đã rất bất mãn với hành động của nhà họ Hà rồi.

Sắc mặt Hà Hồng Viễn khó coi tới cực điểm, lão ta có thể mặc kệ sự uy hiếp của Dương Thanh, nhưng không thể không thận trọng với Trương Kế!

“Phó thống lĩnh Trương, dù gì ông cũng là một trong bốn phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, ông can thiệp vào việc của nhà họ Hà chúng tôi như thế, cũng hơi quá đáng nhỉ?”

Đúng lúc này, một giọng nói không đúng lúc vang lên.

Đám đông nhìn sang, thấy Hà Chí đang tức giận nhìn chằm chằm vào Trương Kế.

Ông ta cứ tưởng mình sẽ không liên quan gì đến vị trí người thừa kế nữa, không ngờ vào lúc quan trọng, Hà Hồng Viễn lại đổi ý.

Khó khăn lắm mới có hy vọng, Trương Kế lại mở miệng xen vào.

Ánh mắt Trương Kế trở nên lạnh lẽo, ông ta lạnh lùng nhìn Hà Chí rồi rời mắt, nhìn Hà Hồng Viễn, cười khẩy: “Chỉ là việc của nhà họ Hà thôi, chiến vực Trung Châu không thèm can thiệp!”

“Tôi chỉ tốt bụng nhắc nhở, còn nhà họ Hà định chọn thế nào thì đó là chuyện của nhà ông”.

Ông ta nói rồi đứng dậy, quay người rời đi.

Đến khi đi đến cửa sảnh tiệc, ông ta bỗng đứng lại, nói lớn: “Các vị, tám giờ tối nay có tiệc ở khách sạn Trung Châu, đừng quên tham gia nhé!”

Sau khi dứt lời, ông ta rảo bước rời đi.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.