Chiến Thần Ở Rể

Chương 515: 515: Giờ Tôi Tin Rồi





Thấy Hoàng Thiên Hành kích động như vậy, Dương Thanh rất hài lòng.


Lúc có ý định tới Yến Đô, anh cũng đã điều tra rõ ràng về Hoàng Thiên Hành nên mới thả Hoàng Chính đi, chỉ giam lỏng Cao Hùng ở nhà họ Quan.


Kể cả lần cố tình tung tin Cao Hùng chết ở đất khách cũng là để thử Hoàng Thiên Hành.


Biểu hiện của Hoàng Thiên Hành khiến Dương Thanh cực kì hài lòng.


Một người trọng tình trọng nghĩa mà vẫn có thể trở thành người đứng đầu của một trong tám gia tộc quyền thế nhất Yến Đô, đúng là không hề dễ dàng.


Người như thế rất đáng tin cậy.


"Ông ta còn sống!"

Dương Thanh gật đầu xác nhận.



"Ha ha!"

Hoàng Thiên Hành mừng rỡ chảy cả nước mắt, kích động nói: "Tốt quá rồi, Cao Hùng vẫn còn sống, ông ấy còn sống!"

Ngay sau đó, Hoàng Thiên Hành lấy lại bình tĩnh, cảnh giác nhìn Dương Thanh: "Chắc chắn cậu sẽ không dễ dàng thả Cao Hùng và để Ngải Lâm cứu con tôi đúng không?"

Tuy nhờ có Cao Hùng lão ta mới trở thành chủ nhà họ Hoàng nhưng nếu lão ta chỉ là một kẻ ngu xuẩn nóng tính thì dù Cao Hùng giỏi bày mưu tính kế cỡ nào, Hoàng Thiên Hành cũng chẳng làm nên trò trống gì.


Lão ta nhanh chóng nhận ra, Dương Thanh tới đây có mục đích khác.


Dương Thanh cũng không giấu giếm, thẳng thắn gật đầu: "Nếu nhà họ Hoàng chịu nghe theo tôi, tôi sẽ không chỉ thả Cao Hùng mà còn có thể giúp ông giải quyết tai họa ngầm của nhà họ Hoàng".


Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Thiên Hành lập tức thay đổi, giận dữ quát lớn: "Ranh con, đương nhiên tôi cũng muốn nhà họ Hoàng chỉ nghe theo lệnh tôi, nhưng tôi sẽ không bán rẻ lợi ích của gia tộc chỉ vì tư lợi của bản thân đâu".


"Muốn thâu tóm nhà họ Hoàng về tay cơ đấy, dã tâm của cậu lớn thật".


Hoàng Thiên Hành tức giận nói.


Dương Thanh đã đoán trước được phản ứng của Hoàng Thiên Hành.
Anh không hề bất ngờ, chỉ bình thản cười nói: "Nếu ông không muốn, tôi có thể tới tìm Hoàng Thiên Nhai, tôi nghĩ, vì vị trí chủ gia tộc này, ông ta nhất định sẽ vui vẻ chấp nhận yêu cầu của tôi".


"Không thể nào!"

Hoàng Thiên Hành kiên định lắc đầu: "Đúng là Hoàng Thiên Nhai mơ ước vị trí này đã lâu, nhưng chắc chắn ông ta sẽ không bán rẻ lợi ích gia tộc chỉ vì nó đâu".


Dương Thanh cười khinh bỉ: "Đây chỉ là suy nghĩ của ông mà thôi.
Nếu tôi đồng ý cho ông ta làm chủ nhà họ Hoàng, đừng nói là để nhà họ Hoàng quy phục tôi, bảo giết sạch phe phái dòng chính bên ông, ông ta cũng sẽ đồng ý, ông tin không?"

Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Thiên Hành trở nên khó coi, giọng điệu cũng cực kì nóng nảy: "Không thể nào! Tuyệt đối không có khả năng đó!"

"Tuy hai chúng tôi vẫn luôn tranh đấu với nhau vì vị trí chủ gia tộc nhưng cũng chỉ giới hạn trong việc đó mà thôi!"


"Dù thế nào hai chúng tôi cũng là anh em chung một dòng máu, tranh đấu kịch liệt đến mấy cũng không thể tới mức giết người diệt khẩu!"

Lúc này, Hoàng Thiên Hành vô cùng giận dữ, thoạt nhìn như đang giải thích nhưng lại giống như cáu giận vì bị chọc trúng nỗi đau.


Chỉ lão ta mới biết rõ Hoàng Thiên Nhai có dám làm như vậy vì cái ghế chủ gia tộc này hay không.


Dương Thanh biết, nếu không bị hiện thực vả mặt, chắc chắn người như lão ta sẽ không tin anh.


Vì thế, Dương Thanh chỉ cười nhạt một tiếng, không tranh luận mà lấy điện thoại gọi một cuộc.


Đầu bên kia nhanh chóng bắt máy, anh dặn: "Bảo Hoàng Thiên Nhai, muốn giành vị trí chủ nhà họ Hoàng thì lập tức liên lạc với tôi!"

Nói xong, anh cúp máy.


Hoàng Thiên Hành nhíu mày, thái độ cứng rắn của Dương Thanh khiến lão ta rất khó chịu nhưng lại chẳng thể làm gì.


Với thực lực của Dương Thanh, giết lão ta quả thực chẳng phải việc gì khó khăn.


"Bảo Hoàng Thiên Nhai gọi điện ngay cho cậu sao? Cậu không hiểu ông ta là loại người gì đâu".



"Ông ta cực kì kiêu ngạo, tính tình gian trá giảo hoạt, trừ khi chắc chắn cậu có năng lực giúp ông ta lấy được vị trí chủ gia tộc này, bằng không ông ta sẽ không đời nào nhận lời cậu".


"Tôi khuyên cậu đừng quá tham lam, nhà họ Hoàng có thể hợp tác với cậu, giữ quan hệ tốt với cậu, nhưng tuyệt đối không thể quy phục cậu!"

"Trước đây không thể, hiện tại không thể, sau này càng không thể!"

Hoàng Thiên Hành lạnh lùng nói.


Nhưng ngay khi lão ta vừa dứt lời, tiếng chuông điện thoại vang lên giòn giã.


Đó là chuông điện thoại của Dương Thanh.


Dương Thanh liếc nhìn dãy số xa lạ trên màn hình, cười nói: "Trước đây có người từng nói, ông có thể trở thành người đứng đầu nhà họ Hoàng đều nhờ có sự giúp đỡ của Cao Hùng, khi đó tôi còn không tin, giờ thì tôi tin rồi!"

"Bởi vì người như ông nếu không được giúp đỡ, hoàn toàn không có hi vọng trở thành chủ gia tộc"


.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.