Chiến Thần Ở Rể

Chương 848: 848: Mượn Dao Giết Người





“Sao cô lại khóc? Có phải tôi nói sai gì không? Tôi xin lỗi mà!”
Thấy Hạ Hà bỗng dưng bật khóc, Dương Thanh cuống cả lên.

Anh không thể chịu được khi thấy phụ nữ khóc.

Hạ Hà giơ tay lau nước mắt, nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ hoe: “Do tôi cảm động quá thôi, từ nhỏ tới giờ, tôi chưa gặp được người bạn thật lòng nào, chỉ mình anh đồng ý giúp tôi”.
“Thật ra tôi biết, đám người Ngô Thiên Hữu đã uống tới mức chảy máu dạ dày, anh còn uống nhiều hơn họ ít nhất ba lần, nên chắc chắn bây giờ anh sẽ thấy khó chịu lắm”.

“Anh sợ tôi lo nên mới giả vờ thoải mái, nói với tôi rằng anh không sao”.

Dương Thanh cạn lời, nói với vẻ dở khóc dở cười: “Tôi không sao thật mà, tôi lừa cô làm gì chứ? Nếu tôi bị sao, tôi đã đến bệnh viện với đám Ngô Thiên Hữu rồi”.

Tuy có vẻ hồi nãy anh đã uống rất nhiều, nhưng thật ra anh không uống bao nhiêu hết.
Nếu kiểm tra thùng rác ở phòng riêng thì sẽ phát hiện, rượu trong đó sắp tràn ra ngoài rồi.

Anh đã dựa vào tốc độ của mình để đổ hoặc nôn hết rượu vào thùng rác.

Có lẽ số rượu mà anh đã uống còn không nhiều bằng Liễu Mi.

Nhưng bây giờ, cho dù anh nói gì thì Hạ Hà cũng không tin.

“Tôi biết, hôm nay anh liều mạng uống rượu như thế cũng vì muốn giúp tôi”.


“Tôi không ngốc, thật ra tôi biết Ngô Thiên Hữu có ý đồ gì, anh ta cố tình gọi nhiều người đến để chuốc say anh”.

“Sau đó anh ta sẽ chuốc say tôi, rồi thích làm gì thì làm”.

“Nhưng anh ta không ngờ cả đám người mà vẫn không thể uống lại anh, đã thế họ còn phải vào viện nữa”.

Hạ Hà vừa nói vừa nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt rất dịu dàng.

Dương Thanh thầm cười khổ, anh cứ tưởng Hạ Hà không biết gì, hóa ra cô ta hiểu hết.

“Cô cứ yên tâm, Ngô Thiên Hữu không ở lại đoàn làm phim lâu đâu, sau này ở công ty giải trí Ngôi Sao, không ai dám làm khó cô nữa”.

Dương Thanh nói.

Hạ Hà hỏi với vẻ khó hiểu: “Sao anh biết thế?”
“Nếu tôi nói tôi chính là chủ tịch của công ty giải trí Ngôi Sao thì cô có tin không?”, Dương Thanh cười hỏi.

Hạ Hà thoáng sững sờ rồi kinh ngạc nói: “Tôi đang không hiểu sao cát-xê của tôi bỗng tăng gấp đôi, còn cát-xê của Ngô Thiên Hữu lại giảm một nửa, hóa ra vì anh à?”
Lần này, đến lượt Dương Thanh sững sờ.

Anh nói mình là chủ tịch của công ty giải trí Ngôi Sao bằng giọng điệu như đùa, không ngờ Hạ Hà tin thật.

Cô gái này tin tưởng anh thật đấy!
“Lúc trước tôi đã nói với cô rồi, nếu cô không thích ngành giải trí thì có thể rời đi bất cứ lúc nào rồi tự lập công ty riêng”.

Dương Thanh không xoắn xuýt về việc thân phận bị lộ nữa, anh nói: “Cô cũng biết tôi là chủ tịch của công ty giải trí Ngôi Sao rồi đấy, cô hoàn toàn có thể thành lập công ty riêng, chỉ cần tôi giúp cô một chút là doanh nghiệp sẽ ổn định”.

“Hoặc cô có thể đến Công ty giải trí Ngôi Sao làm việc, chắc chắn lương sẽ không thấp đâu”.

“Cô cũng đừng thấy ngại khi nhờ tôi giúp, nếu chúng ta đã là bạn bè thì không cần tính toán mấy chuyện nhỏ nhặt này”.

Hạ Hà lắc đầu, nghiêm túc nhìn Dương Thanh: “Dương Thanh, tôi đã nợ anh nhiều lắm rồi, cho dù chúng ta là bạn thì tôi cũng không thể để anh giúp như thế”.

“Hơn nữa tôi cũng thích diễn xuất, công việc này có thể mang lại cho tôi rất nhiều cát-xê, tôi đã hài lòng lắm rồi”.

Thấy Hạ Hà nói vậy, Dương Thanh không thuyết phục nữa, anh bỗng thấy hơi hối hận khi nói cho Hạ Hà biết mình chính là chủ tịch của Công ty giải trí Ngôi Sao.

Vì hồi trước anh đã giúp Hạ Hà, lần này tới Yến Đô, cô ta còn cầm theo một triệu để trả anh nữa.


Cô ta không muốn nợ ai hết, Dương Thanh chỉ lo Hạ Hà nghĩ sẽ giúp được anh nếu vào Công ty giải trí Ngôi Sao, rồi cứ ép bản thân làm những chuyện mà mình không thích.

“Được rồi, đi thôi, để tôi đưa cô về khách sạn”.

Dương Thanh đi về phía xe mình.

Hạ Hà vội bước lên, ngồi vào ghế lái trước rồi nói: “Tôi không uống rượu, cứ để tôi đưa anh về cho”.

Dương Thanh không từ chối, ngồi ở ghế phụ, Hạ Hà lái xe đưa anh về.

“Hay đêm nay cô ở nhà tôi nhé?”
Sau khi xuống xe, Dương Thanh nhìn Hạ Hà, hỏi.

Vừa dứt lời, anh đã thấy sai sai, vội nói thêm: “Cô cứ yên tâm, vợ, em vợ và bố vợ tôi đều ở đây hết”.

Lúc này Dương Thanh mới nhớ đến chuyện hôm qua, anh đã hỏi Lạc Bân xem có thể thay đổi nam chính của đoàn làm phim không.

“Cho Ngô Thiên Hữu thêm một cơ hội đi!”
Dương Thanh nói: “Cho họ nghỉ ngơi một ngày, ngày mai đoàn làm phim sẽ quay tiếp”.

“Vâng!”
Lạc Bân đáp.

Gần như cùng lúc đó, trong một bệnh viện tư nhân.

Ngô Thiên Hữu nằm trên giường bệnh với sắc mặt tái nhợt, bên cạnh giường còn có mấy đồng nghiệp trong đoàn làm phim nữa.


“Anh Thiên Hữu, Dương Thanh đúng là quá quắt, nếu hắn không ép anh uống cả chai rượu vang, anh đã không nôn ra máu rồi hôn mê rồi”.

Liễu Mi nói với vẻ mặt căm hận: “Theo em, không thể dễ dàng tha cho tên khốn đó”.

“Hắn tưởng có Hạ Hà làm chỗ dựa rồi thì có thể làm trời làm đất à?”
“Nếu đã vậy, chúng ta hãy hủy hoại Hạ Hà đi, phải cho hắn biết kết cục khi đối đầu với anh Thiên Hữu”.

Liễu Mi là nữ chính của đoàn làm phim, nhưng giờ danh tiếng đã bị Hạ Hà cướp hết, trên mạng còn có rất nhiều người so sánh cô ta với Hạ Hà.

Có thể tưởng tượng được kết quả, gần như tất cả mọi người đều cho rằng Liễu Mi không xứng làm nữ chính.

Thậm chí có người còn chửi Liễu Mi xấu, đương nhiên một cô gái sẽ ghét việc bị người khác chê xấu nhất rồi.

Liễu Mi cũng không xấu, còn khá xinh đẹp, chẳng qua không thể sánh bằng Hạ Hà mà thôi.

Vì người khác bất mãn với cô ta nên cô ta đổ cho Hạ Hà hết.

Bây giờ cô ta đang định mượn tay Ngô Thiên Hữu để loại bỏ Hạ Hà.

- ---------------------------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.