Chiến Thần Phong Vân

Chương 1020



Diệp Huyền Tần và gia tộc Thượng Quan đụng độ

Đi vào thủ đô, anh ta không đi tìm Lão Phật gia mà trực tiếp tới nhà họ Diệp ở thủ đô đòi người.

Lão Phật gia cùng lắm chỉ là một cấp dưới của gia tộc Thượng Quan, Thượng Quan Hành Ngữ không thèm để ý tới con rệp đó sống hay chết.

Sau khi thấy thân phận của Thượng Quan Hành Ngữ, tất cả người nhà họ Diệp đều khiếp sợ đến tột đỉnh.

Người của gia tộc Thượng Quan, không ngờ lại rời khỏi đảo Nam Cực, tự mình tới nhà họ Diệp.

Thật đúng là một vinh dự lớn!

Lần trước chỉ có một người hầu tới nhà họ Diệp, mà nhà họ Diệp đã ngoan ngoãn nghe theo.

Lần này lại chính là con cháu của gia tộc

Thượng Quan tới, người nhà họ lại càng kính trọng, xem người ta như ông nội của ông nội. Thượng Quan không muốn nói nhiều lời, trực tiếp vào thẳng vấn đề nói: “Diệp Huyền

Tần và Từ Lam Khiết đâu?” “Bảo bọn họ ra đây gặp tôi.” "Gia tộc Thượng Quan nhìn trúng Từ Lam Khiết, muốn bắt cô ấy về. “Còn Diệp Huyền Tần, gia tộc Thượng Quan chuẩn bị bố thí cho anh ta vào làm người hầu của gia tộc Thượng Quan

Mẹ nó chứ!

Người nhà họ Diệp kích động đến phát khóc.

Nếu như Diệp Huyền Tần thật sự có thể tới gia tộc Thượng Quan làm người hầu, vậy thì địa vị của nhà họ Diệp ở thủ đô cũng sẽ được kéo lên theo.

Đến lúc đó, đừng nói là thủ đô mà cả Đại Hạ cũng có thể đi được! Bà cụ Diệp vội nói: "Anh Thượng Quan

Hành Ngữ chờ một lát, hiện giờ tôi lập tức thông báo cho bọn họ.” Bà ta không chút do dự gọi điện thoại cho

Diệp Huyền Tần.

Có điều, mãi vẫn không có người nghe máy.

Bà cụ Diệp đành phải gọi cho Từ Lam Khiết.

Lần này điện thoại rất nhanh được bắt máy:“Từ Lam Khiết mau tới nhà họ Diệp một chuyển, có tin tốt đang chờ cô này. “Nhớ là trang điểm xinh đẹp, ăn mặc gọn gàng một chút.”

Bà cụ Diệp còn tưởng Thượng Quan Hành Ngữ nhìn trúng Từ Lam Khiết.

Đừng nói là Thượng Quan Hành Ngữ nhìn trúng Từ Lam Khiết, cho dù nhìn trúng toàn bộ con gái nhà họ Diệp, nhà họ Diệp cũng sẽ ngoan ngoãn dâng tặng.

Thượng Quan Hành Ngữ ngồi ở vị trí gia trưởng, như đang suy tư gì đó. Dựa theo thân phận, Diệp Huyền Trân cũng tính là em họ của anh ta.

Anh ta nghĩ thầm mình đường đường là hậu duệ của gia tộc Thượng Quan, vậy mà lại có một đứa con hoang là em họ.

Thật đúng là vết nhơ của cuộc đời anh ta. Bên này, Từ Lam Khiết nhận được điện thoại của nhà họ Diệp, biết ngay có chuyện gì đó không ổn.

Cô cũng không dám đến nhà họ Diệp một mình, vì thế lập tức tìm tới Diệp Huyền Tần.

Diệp Huyền Tần nghe Từ Lam Khiết nói tình hình cụ thể, ánh mắt anh nhíu chặt lại.

Nhà họ Diệp này, rốt cuộc muốn làm cái gì đây.

Lần trước quỳ ba ngày còn chưa đủ sao? “Đi, anh đi cùng em. Diệp Huyền Tần nói.

Rất nhanh sau đó hai người đã tới nhà họ Diệp.

Diệp Huyền Tần liếc mắt một cái đã nhìn thấy Thượng Quan Hành Ngữ.

Gen của gia tộc Thượng Quan đúng là rất mạnh. Diệp Huyền Tân và Thượng Quan Hành

Ngữ tuy chỉ là anh em họ nhưng dáng vẻ cũng có vài phần giống nhau. Điều này làm cho Thượng Quan Hành

Ngữ càng khó chịu hơn. Anh ta sao có thể giống với một đứa con hoang chứ.

Được rồi, chờ sau khi Diệp Huyền Tần tới gia tộc Thượng Quan làm người hầu, anh ta nhất định sẽ bắt Diệp Huyền Tân phẫu thuật thẩm mỹ.

Diệp Huyền Tần lạnh nhạt nhìn người nhà họ Diệp: “Tìm chúng tôi có chuyện gì?”

Bà cụ Diệp vội nói: “Diệp Huyền Tần, nhìn thấy anh Thượng Quan Hành Ngữ còn không mau quỳ xuống chào hỏi.

Anh Thượng Quan Hành Ngữ?

Vẻ mặt Diệp Huyền Tần càng thêm nghiêm túc liếc mắt nhìn Thượng Quan Hành Ngữ một cái: "Anh là người của gia tộc Thượng Quan?” "Không sai." Vẻ mặt Thượng Quan Hành Ngữ tràn đầy kiêu ngạo: "Con cháu của gia tộc Thượng Quan, Thượng Quan Hành Ngữ.”

Thái độ của Diệp Huyền Tần vẫn lạnh băng như trước: “Bố mẹ tôi hiện giờ đang bị giam lỏng ở nhà anh sao.” vậy. Thượng Quan Hành Ngữ gật đầu: "Đúng

Diệp Huyền Tần nói: "Khuyên các người ngoan ngoãn thả bố mẹ tôi ra, tôi có thể tha cho gia tộc Thượng Quan một lần. “Nếu không, tôi nhất định sẽ tự mình tìm tới cửa, tiêu diệt gia tộc Thượng Quan

Um.

Há?

Thượng Quan Hành Ngữ có chút nghi ngờ mình nghe nhầm rồi. “Anh vừa mới nói gì? Tôi nghe không rõ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.