Từ Huy Hoàng cũng vô cùng lo lắng: “Nếu đối phương không chịu từ bỏ thì Lam Khiết gả cho Huyền Tần, nhất định sẽ liên lụy đến thằng bé.
Lý Khả Diệu bắt đầu sụt sịt: “Ầy, con gái đáng thương của tôi đúng là số khổ.”
“Nếu như cái chết của tôi có thể đổi lấy được hạnh phúc của Lam Khiết thì tôi bằng lòng đi chết.”
Từ Huy Hoàng nói: “Chuyện kết hôn, lấy được thì lấy thôi.”
“Chúng ta cứ xem tình hình mà làm thôi. Diệp Huyền Tần cau mày.
Rốt cuộc hai người này còn đang che giấu bao nhiêu bí mật.
Thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến chuyện anh và Từ Lam Khiết kết hôn.
Trong lúc anh đang suy nghĩ thì điện thoại đổ chuông. Là Bạch Mẫu Đơn của tập đoàn Tử Linh gọi tới.
Bạch Mẫu Đơn: “Đã có kết quả hóa nghiệm dung dịch người đàn ông mặc vest đen kia pha chế rồi.”
“Đó là Poly Trimetylamin, một chất độc mạnh, có thể phá hoại nghiêm trọng khu vực đồi hải mã.”
“Chức năng chủ yếu của khu vực đồi hải mã trong não người là ghi nhớ, nói thế cũng có nghĩa là, loại chất độc này có thể xóa hết ký ức của hai người kia.
Xóa hết ký ức.
Gã đàn ông mặc áo đen bắt cóc hai người kia là muốn xóa sạch ký ức của bọn họ.
Mọi chuyện càng ngày càng phức tạp.
Tình hình hiện giờ cho thấy, chuyện này có thể không phải là do gia đình Thượng
Quan làm.
Mục đích của gia đình Thượng Quan là muốn lấy được cơ thể chống lại được mọi loại độc của Từ Lam Khiết và trái tim của Diệp Huyền Tân.
Xóa sạch ký ức của hai vợ chồng Từ Huy Hoàng không có chút lợi ích gì cho bọn họ cả.
Vừa nghĩ tới cơ thể có thể chống lại được mọi loại độc của Từ Lam Khiết, Diệp Huyền Tần hình như nghĩ thông được gì đó.
Ai cũng biết, thân thể chống lại được mọi loại độc, không phải là điều mà ai cũng có thể có.
Nhất định phải ở trong một gia đình danh giá và cũng phải đến mấy nghìn năm mới xuất hiện một người.
Nhưng Từ Lam Khiết xuất thân trong một gia đình bình thường.
Bố mẹ cô chỉ là những người dân bình thường, không hề có chút liên quan tới “gia đình danh giả”.
Vậy thì chỉ có một cách giải thích duy nhất, đó là Từ Huy Hoàng và Lý Khả Diệu không phải là bố mẹ ruột của Từ Lam Khiết.
Từ Lam Khiết có thể là công chúa lưu lạc của một gia đình danh giả nào đó.
Đây có lẽ là điều khó nói của hai vợ chồng Lý Khả Diệu.
Diệp Huyền Tần quyết định ôm cây đợi thỏ
Đợi những kẻ địch đang ẩn nấp trong bóng tối, lại tới tìm Từ Huy Hoàng và Lý Khả Diệu một lần nữa.
Đến lúc đó anh sẽ bắt chúng lại, nhất định có thể điều tra ra được chân tướng.
Diệp Huyền Tần lại gọi điện thoại cho Tham Lang. Để cậu ta sắp xếp người, âm thầm bảo vệ cho sự an toàn của người nhà họ Từ.
Đây rõ ràng là sự bao vây và đàn áp của gia đình Thượng Quan, có những vẫn đang bí mật theo dõi bọn họ.
Khoảng thời gian tiếp theo có lẽ không dễ dàng.
Đảo Nam Cực, gia đình Thượng Quan.
Thượng Quan Hành Ngữ đang ngồi trên xe lăn: “Bà nội, cuối cùng cháu cũng hiểu Diệp Huyền Tần làm thế nào để thu phục được Huyền Minh nhị lão rồi.
Thượng Quan Hành Ngữ nói: “Bà cũng biết, Huyền Minh nhị đã được Thần soái thu phục, bọn họ rất sợ Thần soái.”
“Mà Thần soái trước khi ra tay đều đeo găng tay trắng. “Cháu để ý, Diệp Huyền Tần cũng đeo một đôi găng tay màu trắng. Huyền Minh nhị lão trong lúc không tỉnh táo, rất có thể đã nhầm Diệp Huyền Tần với Thần soái.”
“Thực ra đám lính canh lúc trước cũng đã báo lại với con chuyện này, đảm lính nói chỉ cần bọn chúng đeo găng tay trắng thì Huyền Minh nhị lão sẽ vô cùng hoảng loạn.
Bà cụ Thượng Quan nghe xong thở phào: “Hóa ra là như vậy “Hừ, cháu đã nói rồi mà. Diệp Huyền Thần lấy đâu ra bản lĩnh để thu phục Huyền Minh nhị lão, thực ra anh ta cũng chỉ là cáo mượn oai hùm.
Thượng Quan Hành Ngữ nói: “Bà nội, tiếp theo chúng ta phải làm gì để đối phó với Diệp Huyền Tân?”
“Không loại bỏ Diệp Huyền Tần, e rằng không thể cướp được Từ Lam Khiết.
Bà cụ Thượng Quan nói: “Mọi chuyện đã đến nước này thì chỉ có thể mời lão tổ xuất sơn thôi.”
Thượng Quan Hành Ngữ vô cùng vui mừng.
Lão tổ, đó là báu vật trấn sơn của gia đình Thượng Quan.