Bà cụ Diệp lại nói: "Kim Lâm, nếu Từ Lam Khiết có thể gả cho cháu vậy thì cháu sẽ chính là con rể của nhà họ Thiên." "Đến lúc đó nhà họ Diệp không phải sẽ một bước lên mây sao?"
Diệp Kim Lâm dở khóc dở cười: "Bà nội, bà cũng không phải không biết, tình cảm của Diệp Huyền Tần và Từ Lam Khiết sâu nặng như thế nào." "Cháu cũng không có cách nào đoạt lại được Từ Lam Khiết."
Bà cụ Diệp lại nói: "Cháu cứ yên tâm, bà tự có tính toán của mình." "Cứ làm như lời của bà nội thì Từ Lam khiết có không muốn lấy cháu cũng không được."
Diệp Kim Lâm cau mày: "Bà nội, cho dù cháu có thể ép Từ Lam Khiết phải gả cho mình." "Thế nhưng nếu giữa bọn cháu không có tình cảm với nhau thì sau khi cô ấy trở về nhà họ Thiên cũng sẽ không trả thù chúng ta sao?"
Bà cụ Diệp lại nói: "Không phải tình cảm có thể bồi dưỡng được sao? Bà nội tin tưởng vào năng lực của cháu!" "Nói sau đi, nếu như Từ Lam Khiết mang thai con của vậy thì con bé đó còn có thể đối phó với chúng ta được sao?"
Diệp Kim Lâm mừng rõ nói: "Được rồi, bà nội. Vì nhà họ Diệp, con sẽ đồng ý cưới Từ Lam Khiết." "Nghe nói Diệp Huyền Tần vẫn chưa từng ngủ cùng với Từ Lam Khiết lần nào đâu, lần này cháu sẽ mượn cơ hội."
Thật ra thì Diệp Kim Lâm đã mê mẩn Từ Lam Khiết từ lâu rồi.
Thế nhưng anh ta đâu thể làm gì được khi Từ Lam Khiết có Diệp Kim Lâm bầu bạn đâu chứ, anh ta vẫn luôn không có cơ hội để ra tay. Thế nhưng cuối cùng thì lần này cơ hội cũng đã tới! Bà cụ Diệp lại nói: "Thế thì mau chóng chuẩn bị sính lễ, bà nội sẽ đích thân đi gửi sinh lễ cho Từ Lam Khiết." lễ.
Bà cụ Diệp bắt đầu bắt tay chuẩn bị sính
Vì không để người khác phát hiện ra, bà ta đã thừa lúc bố mẹ của Diệp Huyền Trân không có ở đây mà mang sính lễ đến đưa cho Từ Lam Khiết.
Hôm đó, Từ Lam Khiết bận đến mức sứt đầu mẻ trán.
Có một nhóm khách không mời mà đến, ghé đến viếng thăm cô!
Chính là bà cụ Diệp và người của nhà họ
Diệp.
Khi đến họ còn mang theo không ít quà.
Thần kinh của Từ Lam Khiết nhanh chóng trở nên căng thẳng, giác quan thứ sáu nói cho cô biết, việc người nhà họ Diệp tới đây chắc chắn không có gì tốt.
Từ Lam Khiết không lạnh không nhạt lên tiếng: "Các người tới đây có việc gì không?"
Sắc mặt bà cụ Diệp tương đối ôn hòa, cười một tiếng nói: "Lam Khiết, mau ngồi xuống rồi nói."
Từ Lam Khiết sững người, sao bỗng nhiên bà cụ Diệp lại khách sáo với cô như thế chú?
Sau khi ngồi xuống, bà cụ Diệp đi thẳng vào vấn đề: "Lam Khiết, lần này bà tới đây là muốn đưa sính lễ cho cháu."
Sao cơ?
Từ Lam Khiết càng cảm thấy ngạc nhiên hơn, vẻ mặt vô cùng khó tin.
Đương nhiên là cô cho rằng nhà họ Diệp đã thay Diệp Huyền Tần đưa sính lễ cho cô.
Thế nhưng nhà họ Diệp và Diệp Huyền Tần như nước với lửa, lần trước còn thừa lúc Diệp Huyền Tần "tàn phết" mà đuổi cổ anh ra khỏi nhà họ Diệp.
Bọn họ sẽ có lòng tốt mà đến đưa sính lễ cho cô thay Diệp Huyền Tần sao?
Không đợi Từ Lam Khiết hỏi, bà cụ Diệp nhanh chóng giải thích. "Lam Khiết, nói thật với cháu thì khoảng thời gian này bà đã suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy nhà họ Diệp và Diệp Huyền Tần thật sự không cần phải căng thẳng với nhau như thế." "Đúng thật Diệp Huyền Tần là người có lỗi trước thế nhưng nhà họ Diệp của bà thật sự cũng có hơi kích động." "Đều là người một nhà cả, máu chảy trong cơ thể đều cùng một dòng máu, vì thế không cần phải thù hằn nhau như vậy." "Một gia đình đoàn kết thì mới có thể phát triển tốt được." "Vì thế bà đã quyết định sẽ cho Diệp Huyền Tần trở về nhà họ Diệp, hơn nữa nhà họ Diệp cũng sẽ hợp tác với tập đoàn Diệp Linh vừa được thành lập." "Việc chúng ta hợp tác với nhau nhất định sẽ có thể một bước lên mây, nói không chừng còn có thể trở thành một vương tộc!"
Từ Lam Khiết cảm thấy có chút khó tin. Bà cụ Diệp vội quay sang nháy mắt với đột ngũ cầm sính lễ.
Đội cầm sính lễ vội vàng đặt sính lễ xuống, sau đó xoay người rời đi, không cho Từ Lam Khiết có cơ hội từ chối.
Diệp Kim Lâm cũng nhanh chóng đưa một tờ giấy: "Cô Từ, mong cô hãy nhận lấy thư hẹn này."
Từ Lam Khiết đưa tay nhận lấy, bắt đầu mở ra xem. Giấy trắng mực đen rõ ràng, nhà họ Diệp thật sự đã đưa thư hẹn cho cô.