Hắn hoảng loạn đứng dậy, đưa điếu thuốc cho tên bụng bia: “Đỗ ca, Đỗ ca, đừng nóng giận”
“Là cha vợ tôi không hiểu chuyện liền mạo phạm đến ngài, xin ngài đừng để bụng”.
Tên bụng bia không nhận thuốc lá, cười lạnh:“Không cần, thuốc của trưởng phòng Hàn tôi không dám An”
nhận: “Bây giờ chính thức thông báo cậu, cậu bị đuổi việc, nhanh trở về thu dọn hành lý rồi cút đi!”
Tức khắc vẻ mặt Hàn Dương liền lạnh đi mấy phần.
Thời cơ vừa đến tay, liền như vậy bị lấy đi, hắn nào cam tâm.
Cuối cùng hắn cắn môi, thâm nghĩ: “Đỗ ca, Đỗ ca, chuyện này thật không ^ đẾ phải lỗi của tôi: “Tôi… Tôi còn chưa cưới con gái hắn đâu, hiện tại chúng tôi không có nửa điểm quan hệ”
“Ngài muốn đánh muốn phạt cứ việc tìm hắn, tôi tuyệt đối không nhúng tay, xin ngài tha cho tôi một lần”
Nhìn biểu tình của bác cả cùng họ hàng thân thích, quả thực giống như ăn phải phân.
Hàn Dương mà bọn họ lấy làm tự hào, thế nhưng ở trước mặt tên bụng bia một quả rắm cũng không dám đánh.
Thậm chí vì tự bảo vệ mình, không tiếc đem cha vợ tương lai đẩy ra trước chắn đao…
Như một cái tát vào mặt, thật kêu!
Bác cả tức giận chỉ tay vào Hàn Dương: “Mày… Mày đồ vong ân phụ nghĩa”
Từ Liên cũng tức đến rơi nước mắt chỉ Hàn Dương: “Anh cái đồ vô ơn, cho Ị”
ăn no rồi dám quay lại cắn chủ nhân “Trưởng phòng cái chó, cùng lắm thì tôi không cần, anh thế mà đối với nhà tôi như vậy?”
Hàn Dương đem Từ Liên đẩy ra.
Hắn dùng sức rất mạnh, Từ Liên ngã đập mông xuống đất.
“Tôi đường đường là trưởng phòng, làm sao có thể làm bạn với các người.
Nhanh chóng cút, đem phòng nhường cho Đỗ ca”
Mới vừa rồi còn thân như người một nhà, trong nháy mắt liền vì ích lợi trở mặt mà thành thù, thật đáng xấu hổ.
Từ Liên tức đến khóc lên. Bác cả quyết tâm, dứt khoát đem át chủ bài ra: “Nói cho ngươi, cháu rể ta là người của nhà họ Phương, Phương Ngạn. Ngươi không cho ta mặt mũi, cũng là không cho Phương Ngạn mặt mũi đi.”
Tên bụng bia tức khắc liền hứng thú: “Nếu đoán không sai, các ngươi là người nhà họ Từ”
Bác cả lập tức gật đầu, còn tưởng rằng chiêu này hiệu quả: “Không sai. Vị này chính là vị hôn thê của Phương Ngạn, Từ Lam Khiết”
Bụng bia lạnh nhạt nói: “Ha ha, đúng là Phương Ngạn có chút mặt ~x mi.
“Nhưng nếu hắn nguyện ý vì các ngươi mà đắc tội ta, ta trực tiếp ăn phân!”
Nháy mắt mọi người mặt xám như †ro tàn.
Ngay cả Phương Ngạn cũng không áp được bụng bial Bụng bia ánh mắt nghiền ngẫm đánh giá Từ Lam Khiết: “Lại nói, hiện tại Từ Lam Khiết cũng là danh nhân +!
TOI.
“Trước mặt mọi người cho Phương Ngạn đội nón xanh, thật đúng là làm chấn động toàn bộ thành phố Lâm Hải”
“Để ta đoán xem xem, vị nào là Từ Lam Khiất..”
Từ Lam Khiết xấu hổ hận không thể tìm một cái khe đất chui vào.