Chiến Thần Phong Vân

Chương 1202



Không bao lâu sau, cả trong bể đều ngửa bụng nổi lên mặt nước.

Sắc mặt Từ Lam Khiết lập tức trắng bệch như tờ giấy.

Dùng đầu ngón chân cũng biết anh Trương đã hạ độc vào rượu của cô.

Cô nhìn anh Trương, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh là đồ heo chó cũng không bằng, súc sinh!”

Việc tốt bị phá hỏng, anh Trương cũng thẹn quá hóa giận: “Mẹ kiếp, ông đây vừa ý một quả phụ như cô chính là vinh hạnh của cô.”Có đúng là không biết điều mà.

Bop.

Diệp Huyền Tần không chút do dự tát một cải vào mặt anh Trương: “Có một số người, mày không có tư cách sỉ nhục.”

“Lam Khiết, em ra ngoài trước đi, ở đây cứ giao cho anh.”

Từ Lam khiết ngầm nghĩ vài giây, cuối cùng, cô ôm Quân Quân đi ra ngoài.

Cô cũng không nhớ nổi, đã bao lâu rồi không có ai chủ động nâng đỡ một vùng trời thay cô như hôm nay.

Bị tát một bạt tay, anh Trương giận điên lên.

Từ nhỏ đến lớn, đã khi nào anh ta phải chịu uất ức đến như vậy.

Anh ta cắn chặt rằng: “Súc sinh, mày dám định tạo hạ “Lập tức quỳ xuống xin lỗi ông mày, nếu không tạo sẽ khiến mày phải hối hận vì đã sinh ra trên cõi đời này.

Bop!

Diệp Huyền Tần lại tát một cái vào mặt anh ta: “Vừa này cũng có người nói câu y hệt mày.”

“Có điều, bây giờ tao cũng không biết nó sống chết thế nào.

Người mà anh nói đến chính là người hầu của nhà họ Thiên, kẻ đã bắt nạt Quân Quân.

Aaa!

Liên tiếp bị tát hai bạt tay, anh Trương gần như phát cuồng.

Anh ta lấy một thanh tập lực tay từ trong ngăn kéo ra, hung hăng vung vào đầu Diệp Huyền Tần.

“Thắng oắt con, mày đi địa ngục mà làm càn đi!”

Diệp Huyền Tần không chút hoang mang, anh tùy tiện giơ tay lên, dễ dàng bắt lấy thanh tập lực tay.

Anh Trương ngẩn ra vài giây, tiếp đó, anh ta dùng sức kéo thanh tập lực tay, muốn đoạt lại nó.

Tuy nhiên, thanh tập lực tay dường như bị kẹt cứng.

Bất kể anh ta có dùng sức thế nào thì nó vẫn không nhúc nhích.

Hi!

Tên này mạnh thật!

Ngay khi anh ta còn sững sờ, Diệp Huyền Tần đột nhiên tùm lấy thanh tập lực tay, vung một gậy vào thân dưới anh ta.

Bich bich!

Một âm thanh nặng nề vang lên, anh Trường dùng hai tay ôm lấy phần thân dưới, cả người có quáp lại, lăn lộn trên nền đất.

Máu tràn ra từ giữa kẽ tay anh ta.

Anh ta hả to mồm, nhưng lại không phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Anh Trường đã đau đến nghẹn lời.

Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Nể tình mày còn chưa phạm phải sai lầm lớn, lần này tao tha cho mày một mạng.

“Tội chết có thể miễn, nhưng tôi sống khó tha. Tao phạt mày cả đời không được gần phụ nữ.”Anh Trương bị thiến Cuộc đời này định sản vô duyên với phụ nữ.

Diệp Huyền Tần rời khỏi Tế Thế Đường.

Từ Lam khiết vẫn đang ôm Quân Quân khóc, hai mắt đều đỏ cả lên.

Diệp Huyền Tần càng cảm thấy áy náy.

“Lam Khiết, lên xe thôi.” Anh quan tâm nói: “Bên ngoài gió lớn, đừng để Quân Quân bị lạnh.”

Từ Lam khiết hơi suy tư một chút, lại nhìn Quân Quân trong ngực mình.

Quân Quân ôm chặt lấy cô: “Mẹ ơi, Quân Quân lạnh.

“Được, chúng ta lên xe.”, Từ Lam Khiết ôm Quân Quân lên xe.

Diệp Huyền Tần lái xe, chạy về hướng nhà họ Thiên.

Trên đường đi, hai người im lặng không nói, bầu không khí trên xe có chút lúng túng cùng căng thẳng Rốt cuộc, Diệp Huyền Tần là người phá vỡ lũng từng giữa bọn họ: “Lam khiết, anh ta. Đối với hai người có tốt không?”

Từ Lam khiết cảm thấy khó hiểu: “Anh ta nào?”

Diệp Huyền Tần nói: “Là bố ruột của Quân Quân.

Từ Lam Khiết càng thêm kích động, cô tức giận nói: “Diệp Huyền Tần, trong mắt anh, em là một người phụ nữ lẳng lơ như vậy sao?”

Diệp Huyền Tần vội giải thích: “Lam Khiết, anh không có ý đó.“Tại sao em lại nghĩ vậy chứ?”

Từ Lam Khiết nói: “Quân Quân năm nay hai tuổi.”

“Thời điểm anh rời đi là ba năm trước.”

“Anh nói Quân Quân là con của người đàn ông khác, chẳng phải nói anh vừa đi, em đã tìm người mới rồi sao?”

Diệp Huyền Tần ngẩn người.

Từ Lam Khiết phân tích hoàn toàn chính xác.

Quân Quân không phải con của người đàn ông khác.

Vậy thì hiện tại chỉ có một khả năng.

Quân Quân là con của anh!

Con bé… Con bé thật sự là con gái của anh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.