Chiến Thần Phong Vân

Chương 1312: Chỉ cần tin tưởng một mình anh là đủ rồi



Hơn nữa trong dáng vẻ, một chút tổn thất cũng không có Đến cùng đã xảy ra chuyện gì! Từ Lam Khiết vội vàng chạy tới bên cạnh Diệp Huyền Tần, quan sát anh từ trên xuống dưới.

Sau cùng cô thở phào nhẹ nhõm: "Em biết ngay là bọn họ đang lừa em."

"Anh vì Đại Hạ mà lập nhiều công lao hiến hách, Đại Hạ sao có thể thấy căn cơ của anh bị tổn thương mà trục xuất anh chứ."

Diệp Huyền Tẫn nhịn không được mà bậtcười, có nhóc, em nói không sai anh quả thật đã bị trục xuất Nhưng mà, là anh chủ động yêu cầu trục xuất.

Diệp Huyền Tân chẳng định nói tình hình thực tế với Tử Lam Khiết, để tránh cho cô lại lång.

Anh chạm vào mái tóc dài của Lam Khiết "Lam khiết nhớ kỹ, sau này trên thế giới chỉ cần tin tưởng một mình anh là được rồi."

“Những lời người khác nói, không cần để ý.

Từ Lam Khiết gật đầu: "Ừ, em biết."

Nhìn thấy Diệp Huyền Tần, nội tâm Thiên Hành Quân không thể không sinh ra cảm giác sợ hãi.

Quả thực Diệp Huyền Tần đã để lại ám ảnhtâm lý quá lớn cho ông Giọng nói ông ta run rẩy dữ dội "Tại sao cậu có thể còn sống Một phế nhân như cầu làm sao có thể thoát khỏi tay của nhiều cường địch ngoại quốc như vậy."

Diệp Huyền Tân không muốn thảo luận về đề tài này ở đây miễn cho lòi đuôi, khiến Từ Lam khiết lo lắng.

Anh nói sang chuyện khác "Các người đang tranh cử gia chủ mới của nhà họ Thiên?" “Món nợ này về sau lại tính."

"Hiện tại tôi muốn vợ tôi là Từ Lam Khiết làm gia chủ nhà họ Thiên, các người có ý kiến gì không? Mọi người ngơ ngác một chút, tiếp đó cườiBọn họ không nghe làm chứa Một người ngoài như Diệp Huyền Trân, vừa trở về liền chỉ mặt gọi tên muốn khám điểm gia chủ nhà họ Thiên Rốt cuộc là ai cho cậu ta can đảm và da mặt để làm như vậy hả Nếu như cậu ta vẫn còn là Thần Soái ở thời kỳ đình cao thì lời nói có lẽ còn có chút phân lượng Thế nhưng bây giờ cậu ta đã bị phế đi rồi, hoàn toàn không cần phải sợ cậu ta Từ Lam khiết cũng cảm thấy thẹn thùng, đỏ mặt cúi đầu xuống Thiên Hành Quân có nên ý cười nói: "Tiêu chuến tranh cử gia chủ nhà họ Thiên của chúngtối là có công hiển lớn nhỏ vì gia tộc “Xin hỏi, Từ Lam Khiết có đã có cống hiến gì cho gia tộc? "Có tôi ở đáy, gia chủ tuyệt đối không có phân của cô.

"Muốn hiểu rõ, tôi có thể sáp nhập nhà xưởng quân đội thứ ba vào nhà họ Thiên Diệp Huyền Tấn hoài nghi nói: "Nhà xưởng quân đội thứ ba? Không phải đã bị Hòa Mạnh Trường cho đấu giá đi sao?" Thiên Hành Quân: "Không sai."

"Tôi có quan hệ không tệ với Hòa Mạnh Trường, cậu ta đã đồng ý tặng nhà xưởng quân đội thứ ba cho tôi."

Há? Ánh mắt sắc bén của Diệp Huyền Tần gấtcao nhìn phẩm chăm vào Thiên Hành Quan Cho dù quan hệ có tốt thì cũng không thể nào tăng xưởng quân sự chủ Dầu sao giá trị của xưởng quân sự thật sự quá lớn, có thể sinh sôi và tạo dựng ra một hoàng tộc.

Xem ra, giữa Thiên Hành Quân và Hòa Mạnh Trường có âm mưu gì đó không muốn người khác biết Hòa Mạnh Trường và binh đoàn hải cẩu bị tiêu diệt là một chuyện có liên quan mật thiết, hắn là Thiên Hành Quân cũng có tham gia sự việc năm đó? Nhắc tào tháo là tào tháo đến.

Vừa tiến hành xong thủ tục giao nhận xưởng quân sự là Hòa Mạnh Trường nóng vội chay den.Kết quả là ông ta vừa đi vào thi phát hiện ra Diệp Huyền Tán Hòa Mạnh Trường ngổn ngang tại chỗ Trời ơi, cái quý gì vậy! Tên họ Diệp này không phải đã bị trục xuất ra nước ngoài, rồi bị cường địch ngoại quốc giết chết sao? Tại sao bây giờ lại còn sống mà xuất hiện trên lãnh thổ Đại Hạ.

Ông ta vội vàng dùng ánh mắt dò hỏi Thiên Hành Quân.

Thiên Hành Quân cũng lắc đầu, bày tỏ bản thân cũng không biết rõ Tâm trạng ngổn ngang của Hòa Mạnh Trường rất mau đã bình tĩnh lại.

Cho dù Diệp Huyền Tần vẫn còn sống thì cófa sao? Trước kia là lo lắng Diệp Huyền Trân sử dụng quyền thể của Thần Soái tranh giành nhà xưởng quân đội thứ ba với mình.

Mà bây giờ nhà xưởng quân đội thứ ba đã rơi vào trong tay mình, Diệp Huyền Tân còn " sống hay đã chết cũng không có bất kỳ ảnh hướng nào với mình, Ông ta vẫn có thể dùng nhà xưởng quân đội thứ ba đổi thành linh thạch từ trong tay Thiên Hành Quân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.