Thế này là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh đúng không.
Đối phương nhận định căn cơ của mình đã bị hao tổn, trở thành kẻ vô dụng.
Một cảnh vệ nho nhỏ, cũng dặm khinh nhục mình.
Thiên Hoàng Nam bước tới phía Diệp Huyền Tân: "Thần Soái, mong anh đừng làm chúng tôi khó xử.
Diệp Huyền Tần nghiền ngầm nhìn Thiên Hoàng Nam.
"Nói đi, là ai sai cậu làm như vậy.Thiên Hoàng Nam lạc đầu "Tôi không hiểu Thân Soài đang nói gì Ông là đi đến bên cạnh Diệp Huyện Tân duỗi tay muốn giữ lấy cánh tay Diệp Huyền Trân Thân thể như con hổ của Diệp Huyện Tân bỏng nhiên cử động, gió lớn nổi lên bốn phía, Thiên Hoàng Nam bị trận gió của Diệp Huyền Tần làm cho bay ngược ra ngoài, Sau khi rơi xuống đất thì ói mửa ra mấy ngụm máu đen Anh ta trừng lớn đôi mắt, hoảng sợ nhìn Diệp Huyền Tần.
Đáng chết Không phải căn cơ của Thần Soái đã sụp đổ, trở thành người thường rồi sao.
Vì sao còn có sức mạnh ngang ngược này!Ông ta cực kỳ nghi ngờ Thời kỳ đỉnh cao của Soái, phải chăng có thực lực này hay Nhưng mà, bây giờ ông ta không để ý được nhiều như vậy.
Việc cấp bách, vẫn nên ngăn cản Diệp Huyền Tần tới tham gia buổi lễ phong Vương.
Thiên Hành Quân giao cho ông ta nhiệm vụ là, cố gắng hết sức kéo dài thời gian, để Diệp Huyền Tần bỏ lỡ buổi lễ phong Vương.
Ông ta gầm lên giận Ngoài cửa lập tức có tám người vọt vào Tám chiến sĩ này vác súng trên vai, đạn đã lên nòng, đầu súng đen ngòm thẳng vào Diệp Huyền Thiên Hoàng Nam lạnh nhạt nói:anh dam kích nhân viên thuộc vào tử nguy "Làm anh hãy ngoan ngoãn phối hợp với chúng tôi điều tra, nếu không, chúng tôi không loại trừ khả năng nổ súng.
Lúc này, di động của Diệp Huyền bằng nhiên vang lên.
Là cảnh vệ bên cạnh thủ trưởng cũ tên Mạnh Lưu gọi tới.
Diệp Huyền Tẫn không coi ai ra gì nghe điện thoại.
Bên kia điện thoại Mạnh Lưu đã sắp phát rồi.
“Thần Soái, bây giờ anh đang ở đâu?" “Buổi lễ phong Vương sắp bắt đầu rồi, anh là nhân vật chính mà còn chưa đến, như vậy rấtkỳ CỰC Diệp Huyền Tần cười chua xót: "Tôi đã đến lâu rồi, nhưng mà, bị người của cậu cho cảnh về chặn ở trong phòng.
Có ý gì? Mạnh Lưu kêu lên một tiếng sợ hãi.
"Đám nhãi ranh kia dám ngăn cản anh?" “Anh chờ một lát, bây giờ tôi lập tức qua đó, lột da thằng nhóc thổi kia giúp anh!" Diệp Huyền Tần cất điện thoại di động.
Thiên Hoàng Nam khó khăn đứng dậy: "Bây giờ anh gọi điện thoại cho ai cũng vô dụng.
“Anh đe doạ đến sự an toàn của buổi lễ, không ai giúp nổi anh."
“Người đầu, bắt lấy anh ta.
Dám phản kháng, giết chết không luận tội!".Dùng tay Ngoài cửa bằng nhiên truyền đến tiếng gầm giận dữ Một bóng người hiện ngang vội vội vàng vàng xông vào.
Người chạy tới, đúng là cảnh vệ riêng bên cạnh thủ trưởng, Mạnh Lưu.
Nhìn thấy anh ta.
Trái tim Thiên Hoàng Nam lập tức rơi bộp một cái.
Sao anh ta lại tới đây.
Không phải là anh ta được Diệp Huyền Trân gọi tới chứ.
Không thể nào, Thời kỳ huy hoàng của Thần Soại, có thể làbầu víu quan hệ với Mạnh Lưu Nhưng mà, bây giờ anh ta sụp đổ rồi.
Anh không có tâm tư để ý tới anh ta mới đúng chứ.
Thiên Hoàng Nam vội vàng đi lên tiếp đón “Thủ trưởng, sao anh lại tới đây.
Mạnh Lưu cần chặt khớp hàm, cả giận nói: “Rốt cuộc là như thế nào?" “Ai cho các người hạn chế tự do thân thế của người khác!" "Hôm nay không nói ra được một lý do, ông đây sẽ đập chết các cậu."
Thiên Hoàng Nam vội vàng nói: “Có người dân báo cáo, nói anh ta mang theo đồ nguy hiem de no."
"Chúng tôi phải tiến hành kiểm tra anh ta,nhưng anh ta lại không chút phối hợp chúng toi "Thậm còn vung tay đánh tôi ta có năng uy hiếp đến sự an toàn của buổi lễ, xuất phát từ chức trách, tôi chỉ có thể hạn chế tự do thân thể của anh Mạnh Lưu nói: "Nói cho ông đây biết, là người nào thông báo?" báo qua điện thoại sao? Lấy ghi âm ra cho tôi nghe một Chức vụ của Thiên Hoàng Nam rất đặc Nhất cử nhất động của anh ta, thậm chí là mỗi một cuộc điện thoại, đều phải được sát, ghi âm.
Thiên Hoàng Nam trợn tròn Anh ta nào có ghi âm điện thoại nào chứ