Chiến Thần Phong Vân

Chương 1325: Đuổi khỏi thủ đô



Thiên Hành Quân thở sâu, điều chỉnh lại cảm xúc rồi nói: "Được, Từ Lam Khiết, coi như có lợi hại, lấy lòng được bố " “Tôi đồng ý chuyển lại vị trí gia chủ nhà họ Thiên lại cho cô " "Chỉ cần cô hủy bỏ giao ước này.

Diệp Huyền Tần: “Vị trí gia chủ nhà họ Thiên rơi vào trong tay Lam khiết là điều xứng đáng không liên quan tới giao ước.

“Hôm nay tôi cần ông phải thực hiện giao nước này.

Anh vừa nói vừa tới gần Thiên Hành Quân.Hải tiết Thiên Hành Quân đỏ ngầu giống như đã thủ "Tên khốn, cậu khinh người quá đáng "Họ Diệp, tôi khuyên cậu đừng ép tôi "Nếu không đừng trách ông đây không khách khi với cậu."

Diệp Huyền Tân: "Tới đi, cho tôi nhìn xem người bị phế cả hai tay như ông sẽ không khách khí với tôi như thế nào " Thiên Hành Quân gào thét: “Năm vị tráng sĩ, hộ giả."

"Nếu cậu ta dám đụng đến tôi, giết bất luận toi!" Rō! Năm trăng hán lập tức ngăn phía trước Thiên Hành Quân, hợp thành một bức tườngngười.

Tất cả mọi người biết, căn cơ của Diệp Huyền Tần đã bị phế bỏ, trở thành một người vo dung.

Tuyệt đối không thể là đối thủ của năm trắng hán.

Trong lòng Diệp Huyện Tân có chút tiếc nuối nhỏ.

Thật ra anh hoàn toàn có thể ung dung chém giết mấy cường giả này.

Thế nhưng anh phải tuân theo lời dạy của ông thủ trưởng, giữ bí mật thân phận, bây giờ còn không thể tự mình ra tay.

Diệp Huyền Tần dừng bước lại: “Còn thất thần cái gì, ra tay đi."

Vừa dứt lời, cửa sổ phòng khách lại phíchmột tiếng bị vỡ nát Một bóng đen lao vào từ ngoài cửa sổ rồi chém giết về phía năm trăng hán Nằm tráng hán kinh hãi, vội và giơ kiếm liên chặn lại.

Keng keng keng.

Một lúc sau khi tiếng đạo kiếm va chạm dừng lại.

Năm trắng hán cứng đờ người tại chỗ vẫn không nhúc nhích Chỉ là kiếm trong tay bọn họ đã rơi xuống đất.

Trên cổ hiện lên vết thương ngay ngắn đã ồ ỗ chảy máu.

Ước chừng nửa phút sau, năm trăng hàn mới xiêu vẹo ngã xuống đất rồi không cònđộng tĩnh gì khác Mà nhìn lại bóng đen kia Lúc này đã vọt tới trước mặt Thiên Hành Quân.

Trường kiểm trong tay của ông ấy để ở trên cổ Thiên Hành Quân, tạo ra một vết thương rõ ràng trên cổ ông ta, máu chảy ròng ròng Bóng đen này không là ai khác mà chính là ông Sở.

Tất cả đều kinh ngạc đến ngày người.

Ông lão này thật là mạnh mẽ.

Năm trắng hãn liên thủ lại cũng không địch nổi một chiêu của ông ấy, đều bị cứa cổ Diệp Huyền Tần mới được cường giả từ đầu tới vậy!Thiên Hành Quan sợ hãi, sắc mặt trắng bech.

Ông lão này thuận tay đã giết chết năm trắng hán thì chắc chắn cũng sẽ dám xuống tay với ông ta.

Dưới sự uy hiếp của cái chết, Thiên Hành Quân mới cảm thấy sợ hãi.

Giọng nói ông ta vô cùng run rẩy.

"Tôi đi.....

Tôi sẽ rời khỏi thủ đô."

"Đừng ra tay, bây giờ tôi lập tức đi."

Ông Sở giễu cợt nói: "Đi thôi, tôi tiến ông một đoạn đường" Dưới sự cưỡng ép của trường kiếm trong tay ông Sở, Thiên Hành Quân run run rẩy rẩy rời khỏi nhà họ Thiên.

Nhà họ Thiên yên tĩnh giống như chiếtMùi máu tanh nồng nặc ở hiện trường khiến bọn họ hoàn toàn kinh sợ.

Diệp Huyền Tần đi tới bên cạnh Tử Lam khiết, kéo tay cô.

“Lam khiết, đi theo anh Anh đưa Từ Lam khiết tới vị trí gia chủ, ẩn cô vào chỗ ngồi.

"Về sau, Từ Lam Khiết chính là gia chủ nhà họ Thiên.

“Người nào dám không nghe theo gia chủ, giết không tha!" “Không nên nghi ngờ tôi có dám ra tay hay không.

Năm thi thể này chính là bằng chứng tốt nhất."

Mọi người nhà họ Thiên không một ai dám phản bác, đồng loạt cúi đầu "Bạn tôi, nguyên trung thành với gia chủ,trọn đời cống hiến sức lực vì gia chủ Tử Lam Khiết thụ sủng nhược kinh một hồi Ngay lúc vừa rồi cô vẫn là người bị nhà họ Thiên chỉ trích, bị tất cả người nhà họ Thiên nhằm vào.

Trong chớp mắt, không ngờ bản thân lại trở thành gia chủ nhà họ Thiên, có thể ra lệnh cho tất cả người nhà họ Thiên.

Sự chênh lệch thật sự quá xã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.