Diệp Huyền Tân: "Chính tôi là người phá vỡ đống đá này, đã vỡ đẻ chết Ngọc Nữ, san bằng son coc."
"Giờ tôi vẫn chưa thể để lộ thân phận cấp
cường giả cấp Vương
"Dù sao, tôi phải mượn chiến thần Còn Luân, dụ môn phiệt ẩn sĩ trong núi Trung Nam
ra,"
“Bởi vậy, mới tạo hiện trường đổ nát ở đây, để đánh lừa chiến thần Còn Luân
Ông Sở toàn thân run lên,
"Cậu nói cầu tự dùng sức, lấp đầy sơn cốc
này? "Mẹ kiếp, cậu đừng nói cậu không biết làm phép nhá, tôi không tin
Diệp Huyền Tân mim cười: “Thực lực của tôi bây giờ, đã vượt qua cấp Vương"
“Nhưng mà, vẫn chưa bước được tới ngưỡng Tuyệt Điện
“Cũng coi như vô địch thủ chỉ sau Tuyệt
Điện
Ông Sở sốt sàng hỏi: “Nói vậy, cậu khẳng định là cảnh giới Tuyệt Điện thực sự tồn tại rồi?"
Um.
Ông Sở rầu rĩ than thở “Quả nhiên so sánh dễ làm con người ta phát điện."
“Hồi bằng tuổi cậu, tôi còn chưa đạt đến cấp thấp nhất của chiến thần.. Ông Sở vừa ca thản vừa bỏ tri nơi này thành hiện trường đổ nát, sau đó đưa Diệp Huyện Tân
rời đi.
Cách đó không xã, chiến thần Côn Luân và Thiện Hành Kiện đang cấp tốc tiến sát về phía
này.
Vừa rồi, bọn họ nghe thấy tiếng nổ lớn từ
phía này vọng lại.
Bọn họ đều cảm nhận được mặt đất đang
rung chuyển.
không còn nghi ngờ gì nữa, bên này chính là đấu trường của Ngọc Nữ và Diệp Huyền Tân
rồi.
Hai người còn đang tính đi lượm xác Diệp
Huyền Tân cơ.
Chiến thần giả Côn Luân biết, Ngọc Nữ đang trong cơn nguy cấp, khả năng sẽ tự hủy cần cơ bắc phát ra một đại chiều có thể hủy
thiên diệt địa.
Nếu đoán không sai,
Tiếng nổ vừa rồi, chính là do Ngọc Nữ từ bộc căn cơ ra đại chiều rồi.
Đợi tới khi bọn họ đến nơi, nhìn thấy cảnh tượng chiến trường, đều kinh ngạc ngày người
Một sơn cốc với mặt bên nhỏ hẹp, đột
nhiên đổ sập.
Đá vỡ lấp phẳng cả hẻm núi.
Uy lực đại chiều của Ngọc Nữ, quả là không hề tầm thường.
Thiên Hành kiện phát hiện một vùng máu
dưới chân.
Cậu ta vội vàng ngồi xuống kiểm tra một lượt, thận trọng nói: "Chắc là máu của đàn ông" "Mười phần thì chắc tầm chim phần là Diệp Huyền Tần bị đả vỡ đẻ vào "
Chiến thần Côn Luân lòng vui sướng "Đào thi thể cậu ta lên
Chiến thân Côn Luân lập tức hành động, dọn dẹp một ngọn núi đá dễ như trở bàn tay.
Đợi khi đã dọn xong các tảng đá, nhìn thấy thi thể bị vùi dưới đã rồi
Chiến thân Côn Luân và Thiên Hành Kiện đều có chút hụt hàng.
Thi thể bị vùi dưới đá kia, lại không phải là
Diệp Huyền Tần,
Mã là Ngọc Nữ
"Sao có thể như vậy!" Đồng tử chiến thần Còn Luân thu lại: "Ngọc Nữ sao lại chết bởi tay Diệp Huyền Tần "Có khi nào là căn cơ Diệp Huyện Tân cản
bán không hề bị phế
“Anh ta, van chính là thần soái đó!"
Trước đây, Kim Đồng chết dưới tay Diệp Huyền Tần, chiến thân Côn Luân đã có chút nghi ngờ rồi.
Giờ đây Ngọc Nữ lại chiết dưới tay Diệp Huyền Tần, mối nghi ngờ của chiến thần Côn Luân càng thêm sâu.
Thiên Hành Kiện nói: "Vua cha người mau lại xem, ở đây có vết tích của bom nổ "
“Như con nghĩ, Diệp Huyền Tần mười phần có tám chín phần là lợi dùng thuốc nổ, nổ chết Ngọc Nữ rồi.”
Chiến thần Còn Luân chăm chủ quan sát, quả nhiên có vết bom nổ Những điều này vẫn chưa thể xóa đi mối nghi ngờ của anh ta.
Chiến thần Còn Luân nói nhỏ: "Diệp Huyền Tân mượn ngoại lực, giết một hai cường giả thì không đáng nói "
"Nhưng đến nay, Rồng Đất Đen, Kim Đông, Ngọc Nữ, đều đã chết bởi tay hàn
"Điều này lại khiến con người ta không thể không nghi ngờ."
Thiên Hành Kiện nói: "Vua cha, có lẽ người
nghĩ nhiều rồi.
“Diệp Huyền Tần nếu thực sự mạnh như vậy, anh ta liệu có thể huyết?"
“Nhất định là sau khi bị Ngọc Nữ làm trọng thương mới thổ huyết, bần cùng bất đắc, chỉ đánh dùng bom nổ chết Ngọc Nữ Chiến thần Côn Luân thở dài Thôi bỏ đi, chuyện này để sau"
"Việc cấp bách lúc này, van là bẩm báo công trạng trước, đối lấy linh thạch, trị thương cho con
Thiên Hành Kiện lo lắng “Vua cha, ngộ nhớ Diệp Huyền Tân cướp mất công lao của chúng ta thì sao?"