Chiến Thần Phong Vân

Chương 1389: Sự không cam tâm Tran Ha Lan



**********

Những lời nói của Trần Hạ Lan đã đánh trùng trái tim của Từ Lam Khiết

Những gì cô ấy nói là sự thật

Cô đã động lòng trắc ẩn

"Đợi chút" Từ Lam khiết đã gọi giữ bảo an.

Trần Hạ Lan rơi nước mắt vì vui mừng, Từ Lam Khiết cuối cùng cũng mềm lòng.

Cô lau nước mắt "Lam Khiết, tôi biết cô không tàn nhẫn như vậy."

Từ Lam khiết nói: "Huyền Tần, Trần Hạ Lan lúc trước cũng đã giúp đỡ em không ít Hay là để có ấy ở lại

Diệp Huyền Tẫn không biết nên khóc hay nên cười, sở sở mái tóc dài của Tử Lam Khiết t "Haiz, anh thật sự không biết nên nói em là lương thiện hay là quý nhân giúp người

"Em là người đại diện hợp pháp của Tập đoàn Diệp Linh, mọi thứ em nói đều tính "

Từ Lam khiết nói: "Vậy được rồi, Trần Hạ Lan, cô thì ở lại, làm một nhân viên văn phòng di."

"Cơ chế lương bổng và thăng tiến được tính như nhân viên bình thường."

Thành thật mà nói, Trần Hạ Lan cảm thấy

hơi bất mãn.

Kỳ vọng ban đầu của cô ấy cho dù không thể làm cán bộ cấp cao thì chí ít cũng phải làm cán bộ hay thu mua. Bây giờ có ay chỉ là một nhân viên nhỏ nhoi, căn bản không kiếm chác được gì.

May mắn thay, cuối cùng cũng được ở lại

Cô tin rằng với khả năng của bản thân, cô chắc chắn sẽ có thể vặt một đồng lớn lồng cừu" từ Từ Lam Khiết.

Thậm chí, thay thế vào đó, trở thành bà chủ

Trần Hạ Lan đi làm thủ tục nhận việc

Từ Lam khiết nhìn biểu hiện không nói không răng của Diệp Huyền Tân: "Huyền Tần, anh bây giờ rất vui phải không a?"

Diệp Huyền Tần nghi hoặc nói: "Anh có chuyện gì mà phải vui "

Từ Lam Khiết nói: "Bạn gái cũ ở lại công ty

làm, anh không vui sao?"

Diệp Huyền Tân Anh ta nhất thời dở khóc dở cười, biết là Tử Lam Khiết đang ghen

Anh ta nói "Lam Khiết, là em muốn giữ có ta lại, tại sao bây giờ lại trách anh"

"Hay là, giờ anh đuổi cô ta đi?"

Từ Lam khiết thở dài: "Thôi được rồi, đã hứa cho cô ta ở lại, không nên nói một đồng làm một nẻo

"Nhưng mà, dựa trên những gì em biết về cô ta, cô ấy chắc chắn sẽ không từ bỏ anh, sẽ tìm cách quyến rũ anh."

"Nếu anh không thể chịu được sự cám dỗ của cô ấy.

Diệp Huyền Tần cười. "Cô ngốc này, cả ngày đang nghĩ cái gì vậy."

"Bên cạnh có mỹ nhân đẹp nhất thiên hạ, em nói vậy sỉ nhục chỉ số thông minh của anh

quá đấy.

“Coi như anh biết điều.” Từ Lam Khiết không nhịn được cười

Tuy nhiên, lo lắng của Từ Lam Khiết không phải là vô nghĩa.

Trần Hạ Lan thực sự có ý với Diệp Huyền

Tān.

Vào ngày này, Diệp Huyền Tẫn như thường lệ đưa Diệp Niệm Quân đến trường và sau đó chở Từ Lam Khiết đi làm.

Từ Lam Khiết vừa lên lầu, xe Diệp Huyện Tân còn chưa đậu xong.

Một bóng người đột ngột xông vào xe

Đó không phải là Trần Hạ Lan thì còn ai

Trần Hạ Lan thở hổn hển và cầu xin Diệp Huyền Tăn Diệp Huyền Tần, anh... anh có thể đưa em đến bệnh viện Nhân dân được không?"

"Em, ngực em căng đến mức em cảm thấy, em cảm thấy choáng váng"

uh

Diệp Huyền Tần cau mày và nghi ngờ liếc

nhìn Trần Hạ Lan.

Nước da của Trần Hạ Lan ứng hồng, nhịp thở gấp gáp không đều, và cô ấy thực sự đang

bị bệnh.

Diệp Huyền Tần không nghĩ nhiều, gật đầu

đồng ý.

Trên đường đi, Trần Hạ Lan bất ngờ cởi áo

khoác.

Cô chỉ mặc một chiếc áo khoét sâu cổ chữ V bỏ sát ở phần thân trên, trên ngực lộ ra một mảng lớn bông hoa trắng muốt, lộ rõ vẻ gọi

cám.

Cô không ngừng lấy tay xoa nan ngực mình, thở hổn hển. "Nóng quá nóng quá, emer sắp nóng chết rồi

Từ khỏe mắt Diệp Huyện Tân, anh ta liếc nhìn Trần Hạ Lan rồi cười lạnh.

Tất nhiên anh ta biết Trần Hạ Lan bán thuốc gì trong hồ lô

Anh ta chỉ tập trung lái xe và thờ ở

Trần Hạ Lan thấy Diệp Huyền Tần thờ ơ như vậy, cô ấy nghiến răng làm một động tác tác bạo hơn.

Cô nàng "vô ý" làm rách một lỗ lớn của chiếc quần tất trên chân, để lộ đôi chân dài nuột nà "A, chất lượng của đội tất này thật tế, may là em có mang theo một đội tất dự phòng "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.