Chiến Thần Phong Vân

Chương 1576: Ông muốn trốn trách nhiệm cũng không được



Bây giờ có vẻ như kẻ đó cũng xúc phạm ba môn phải lớn cùng một lúc. không cần ông ta phải đích thân cầu xin, bọn họ cũng sẽ ra tay.

Đã đến giờ võ khảo.

Các thí sinh đến từ khắp các nơi trên cả nước lập tức xếp hàng ngay ngắn.

Bọn họ phải đăng ký tại điểm đăng kỷ trước khi được tiền vào trường thi khu rừng để tham dự cuộc sát hach.

Nhưng vào lúc này, một chiếc ô tô bất ngờ lao vào và dừng lại ở điểm đăng ký.

Cảnh tượng đột ngột này khiến tất cả mọi người đều sửng sốt. Lực chủ ý của mọi người đều tập trung vào chiếc xe. Bồn đại chưởng môn cũng đang để mắt tới chiếc cửa xe nhanh chóng mở ra.

Diệp Huyền Tần, Độc Lang và Lê Nhất Sinh ra khỏi xe. xe.

Bà nội của Lê Nhất Sinh đã lớn tuổi, di chuyển không tiền nên đã ở lại trên xe.

Nhìn thấy Lê Nhất Sinh, Chung Thiên Thanh như nhận ra điều gì, vội vàng hỏi Bánh Nướng. "Người này là người giúp đỡ Lê Nhất Sinh? Là cậu ta trói con trai tôi đúng không?"

Bánh Nưởng lập tức gật đầu: "Đúng, là bọn họ."

Chết tiệt, thật ngang ngược l

Kẻ đó quả là dám ngang nhiên đến địa phận của ông ta!

Chung Thiên Thanh tức giận nói: "Người đâu, mau đi cứu cậu chủ ra."

Vài người của phái Cổ Mộ ngay lập tức lao lên xe để giải cứu cậu chủ Cổ Mộ ra khỏi cốp xe.

Độc Lang tất nhiên không cho phép.

Anh ta biến thành một con bỏ rừng, lao về phía những người của phái Cổ Mộ và đầu đá lung tung. Bich bich bich!

Sau một loạt tiếng động vang dội nặng nề, người của phái Cổ Mộ đều bị đánh bay.

Xit!

Bốn đại chưởng môn hít một hơi lạnh.

Vụ va chạm vừa rồi chứng tỏ rằng đối thủ ít nhất phải là chiến thần cấp huyền.

Lần này đụng phải mấy tên cứng râu rồi.

Độc Lang mở cốp xe và đưa cậu chủ của phái Cổ Mộ ra khỏi cốp xe. "Mợ nó, nếu muốn cậu ta, trước tiên phải được sự đồng ý của ông đây."

Trên gương mặt của cậu chủ phái Cổ Mộ có một dấu bàn tay màu đỏ tươi, khiến trái tim của Chung Thiên Thanh rì máu.

Chung Thiên Thanh mang vẻ mặt nghiêm nghị âm trầm mà nói: "Dám hỏi cậu đây là thần thánh phương nào? Tại sao lại chống đối với bốn môn phái lớn chúng

Độc Lang mắng thầm: "Con mẹ nó, trong lòng ông không có chút bức bách tự trách nào hay sao? Ông để cho người khác tham gia võ khảo thay con trai chính là đã vi phạm pháp luật Đại Hạ một cách nghiêm trọng. Dù có đánh chết con ông cũng không quá đáng, ông muốn trốn trách nhiệm cũng không được "

Lời nói của Độc Lang đã gây ra một sự náo động trong đám đông.

Mặc dù hầu hết các võ giả xã hội đều biết rằng bồn môn phái lớn đã thường xuyên gian lận trong kỳ thị võ thuật thống nhất.

Nhưng thể lực của đối phương quá lớn mạnh khiến ai ai cũng chỉ dám giận chứ không dám nói một lời nào.

Giờ đây lại có người đang đứng trước mặt công chúng trong trường hợp quan trọng này của võ khảo và vạch trần bộ mặt xấu xa của bốn môn phái lớn.

Dũng khí của người bên kia quả thật không phải chi lớn tầm thường thôi đâu.

Mọi người cũng đang dự đoán kết cục của đối phương.

Sắc mặt Chung Thiên Thanh u ám: "Xin dời bước nói chuyện."

Mặc dù việc họ thao túng võ khảo là một bí mật nửa công khai.

Nhưng rõ ràng là không thích hợp để bàn tán ng trường hợp qu trọng này. Diệp Huyền Tần: "Không cần "Chúng tôi tới đây là để tham gia kỳ thị võ thuật thống nhất, Lê Nhất Sinh, đăng ký"

Lê Nhất Sinh bước đến điểm đăng ký và đưa hồ sơ của mình lên: "Xin chào, tôi đăng ký tham gia kỳ thi với thuật thống nhất " "Dừng lại!” Chung Thiên Thanh lạnh lùng nói: “Cậu không đủ tư cách tham gia kỳ thi võ thuật thống nhất.

Diệp Huyền Tần liếc mắt nhìn Chung Thiên Thanh: "Tại sao cậu ta không đủ tư cách?"

Chung Thiên Thanh nói với vẻ khiêu khích: "Bởi vì tôi là quan giảm thị của kỳ thi võ thuật thống nhất, được chưa?"

Diệp Huyền Tần: "Quan giám thị lạm dụng từ quyền, vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp, làm rối kỉ cương. Ông chính là nỗi sỉ nhục của Đại Hạ ta." “Câm miệng!"

Chung Thiên Thanh tức giận mắng: "Cậu dám xúc phạm quan chức, là đang khiêu khích uy danh của Đại

Ha." "Người đầu, bắt lấy cậu ta..." Bop!

Diệp Huyền Tán không chút do dự tát vào mặt Chung Thiên Thanh: "CHỈ dựa vào ông mà dám đại biểu cho uy nghiêm của Đại Hạ hay sao? Ông đang nhục nhã Đại Hạ ta à?" "Bố mày!"

Chung Thiên Thanh che mặt, nhìn Diệp Huyền Tần với vẻ không thể tin được.

Ông ta thật sự không thể ngờ, tên khốn này chỉ vi không vừa ý mà dám tát vào mặt ông ta.

Đây là hiện trường võ khảo đấy!

Quả là coi trời bằng vung! "Điên, điên rồi!” Chung Thiên Thanh giơ tay quất vào mặt Diệp Huyền Tần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.