Chiến Thần Phong Vân

Chương 160



Hắn không biết là, từ khi Trần Tiến Hà thăm dò được, thời điểm công ty dược Nhân Hòa muốn xây xưởng thuốc ở gần Chu Gia Trang, đã biết được ở nơi đó có dược thảo quý giá.

Cho nên hắn thông qua quan hệ, dùng trăm phương ngàn kế liên lạc với người của công ty dược Nhân Hoà.

Công ty dược Nhân Hoà có bối cảnh quân đội, Trần Tiến Hà cũng là người của quân đội, hắn rất nhẹ nhàng đã liên hệ được đến Nhân Hoà.

Lần này mở tiệc chiêu đãi người của Nhân Hoà, chính là để muốn nghe ngóng nội tình.

Về phần mời Từ Hiên Lâm có mặt, thì hoàn toàn là để nhằm vào Từ Lam Khiết.

Bọn họ biết hôm nay là Lễ trưởng thành của Từ Lam Khiết, nếu như không nhận được lời chúc phúc của ông nội, như vậy sẽ rất mất mặt, không may mắn.

Từ Hiên Lâm nói: “Cúp máy đi, không cần phải gọi tới đây nữa.”

“Bố, bố đừng như như vậy mà, coi như bố không tham gia yến hội thì cũng phải ra mặt một chút chứ…” Từ Huy Hoàng đau khổ cầu khẩn.

Thế nhưng, Từ Hiên Lâm đã cúp điện thoại.

Từ Huy Hoàng nản lòng thoái chí, không nghĩ tới cha mình lại quá đáng như vậy, lễ trưởng thành của cháu gái ruột cũng không tham gia.

Không tham gia thì cũng thôi đi, hết lần này tới lần khác không đến đều vì lý do là đi tham gia yến tiệc của kẻ thù!

Có người thân của ai mà lại lạnh lùng vô tình như vậy đâu cơ chứ?

Lý Khả Diệu hỏi: “Từ Huy Hoàng, ông cụ nói thế nào? Để tôi tự mình đi đón ông ấy tới.”

Từ Huy Hoàng cúi đầu thở dài: “Hầy, ông ấy nhận được lời mời của Trần Uyên, sẽ không đến lễ trưởng thành.”

“Cái gì!” Lý Khả Diệu lập tức bùng nổ: “Ông cụ sao có thể không đến! Người nhà mẹ đẻ vốn luôn xem thường tôi, lần này nếu như ông cụ không đến, thì trong mắt bọn họ tôi sẽ không còn chút địa vị nào cả!”

“Không được không được, ông ấy nhất định phải đến, ông lại gọi điện thoại cho cha đi.”

Từ Huy Hoàng hít một hơi thật sâu: “Hầy, gọi điện thoại lại cũng vô dụng, nghe ngữ khí của ông ấy, là biết ông ấy quyết tâm không đến rồi.”

Lý Khả Diệu tức giận khóc: “Từ Huy Hoàng, ông… ông đúng là vô dụng, lúc trước tôi mắt mù nên mới gả cho ông! Tôi trong mắt người nhà mẹ đẻ có mất mặt cũng không quan trọng nữa, nhưng con gái của ông làm lễ trưởng thành, không có ông nội làm sao mà hoàn chỉnh đây?”

“Ông không có tư cách làm chồng tôi, càng không có tư cách làm bố của Lam Khiết!”

Từ Huy Hoàng thật sâu cúi đầu xuống: “Thật xin lỗi, là tôi vô dụng!”

Lý Khả Diệu càng mắng càng hăng.

Từ Lam Khiết cùng Diệp Huyền Tần nghe được động tĩnh, tranh thủ thời gian chạy tới.

Sau khi hỏi rõ ràng chân tướng sự việc, Từ Lam Khiết cũng cảm thấy tủi thân, hai mắt đỏ hồng.

“Ông nội đúng là quá nhẫn tâm, đây rõ ràng là không hề coi con như người một nhà mà! Làm gì có ông nội nào lại như vậy?”

Từ Huy Hoàng tự trách: “Lam Khiết, là bố có lỗi với con, là bố vô dụng, bố là đồ bỏ đi… Con mắng bố mấy câu đi, như vậy trong lòng bố còn thấy đỡ hơn một chút.”

Diệp Huyền Tần an ủi: “Bố, bố yên tâm đi, hôm nay bọn họ chắc chắn sẽ đến tiệc sinh nhật!”

Từ Huy Hoàng thở dài: “Tính tình ông ấy bố rõ hơn ai hết, ông ấy nói không đến thì chắc chắn là không đến.”

Lúc này, điện thoại di động Lý Khả Diệu vang lên, là anh cả nhà bà gọi tới.

Bà điều chỉnh cảm xúc, sau đó nghe máy: “Anh cả, em đang muốn gọi điện cho mọi người đây.”

“Sao cơ? Mọi người chờ bọn em ở Khách sạn Thủy Cung? Không trở về nhà nữa à?”

“Ừ, được, bọn em bây giờ sẽ lập tức tới.”

Cúp điện thoại, Lý Khả Diệu lộ ra vẻ mặt vô cùng nghi hoặc: “ Thật kỳ lạ, tôi còn không hề nói với người nhà mẹ đẻ rằng chúng ta ở Khách sạn Thủy Cung đâu, bọn họ làm sao lại biết?”

“Được rồi được rồi, Lam Khiết, tranh thủ thời gian đi tới Khách sạn Thủy Cung thôi, gia đình bên ngoại đều đang đợi con đấy!”.

Cả một nhà vội vàng hấp tấp đi ra cửa.

Diệp Huyền Tần đi xuống phía sau cùng, lấy điện thoại ra nhắn cho Lương Trung: “Giúp tôi làm một việc!”

“Nghe nói, Trần Uyên mẹ của Trần Hạ Lan mời người của công ty dược Nhân Hoà, chuẩn bị hỏi về lĩnh vực y học? “”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.