Chiến Thần Phong Vân

Chương 1737: Thiên Ma Vương hiện thế





Cái xác thối rữa kia nhìn chăm chăm Lý Lặng, quan sát tỉ mỉ trong chốc lát, cái nhìn kia khiến lông tơ toàn thân Lý Lặng đều dựng đứng hết lên.

Mấy phút sau cuối cùng cái xác thối rữa kia cũng mở miệng nói: “Lý Hồng Phúc của Linh Quản Ti là gì của ông?”

Lý Lặng vội vàng nói: “Lý Hồng Phúc là sở trưởng tiền nhiệm của Linh Quản Tỉ, đồng thời cũng là cha vợ của tôi.”

Khó trách.

Cái xác thối rữa kia như có điều suy nghĩ mà gật đầu: “Tôi thấy ông quen mắt như vậy thì ra là vì tôi từng đến nhà ông làm khách rồi."

Há?

Lý Lặng nghi ngờ mà liếc khuôn mặt của cái xác thối rữa kia xem xét một hồi.

Ông ta từng đến nhà mình làm khách?

Sao mình lại không biết ông ta nhỉ.

Mặt ông ta đã thổi rữa thành thế này rồi mà mìnhcòn nhận ra được mới lạ đó.

Nhưng ông ta cũng không tiện hỏi ngược lại thân phận của đối phương.

Nên chỉ có thể im lặng không nói gì.

Cái xác thối rữa kia nhìn về phía mười bảy ngôi mộ sau lưng ông ta, muôn vàn cảm khái nói: "Các đồng bọn, ngủ say trăm năm, hôm nay cũng nên tỉnh lại rồi." "Di!"

Cái xác thối rữa phất tay một cái liền phóng ra khí kình mênh mông.

Khí kình cuốn lấy linh thảo cùng linh thạch bay về phía trên đầu mười bảy ngôi mộ kia.

Cuối cùng rơi xuống xung quanh mười bảy ngôi

Cái xác thối rữa niệm chú ngữ. mô.

Linh khí của đám linh thảo linh thạch kia liền điện cuồng chui vào trong phần mộ.

Chỉ sau năm phút ngắn ngủi.

Linh khí của linh thảo và linh thạch đều đã bị vắt sạch.

Lập tức biến thành cỏ khô và đá vụn bình thường.

Rắc, rắc! Trên phần đầu của mười bảy ngôi mộ đều dồn dập nứt ra. Theo sau đó, từng cái xác thối rữa lại bò ra từ trong khe nứt trên ngôi mộ.Mức độ thối rữa của bọn chúng còn nghiêm trọng hơn cả cha nuôi của Diệp Hiến Tần.

Chẳng qua vì được linh khí tưới tắm.

Nên thân thể thối rữa của bọn chúng đã nhanh chóng khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Sau khi bọn chúng bò ra khỏi mộ.

Thì đầu tiên là mang vẻ mặt mê mang nhìn quanh Sau đó ánh mắt liền rơi vào trên người cha nuôi bốn phía. của Diệp Hiến Tần.

Ngay tức thì những cái xác thối rữa này đều đồn dập tỉnh táo lại, quỳ xuống đất bái lạy: “Thập Thất Hỗn Thế Ma, bái kiến Thiên Ma Vương!” “Thiên Ma Vương vạn tuế van tuế van van tue!"

Cái xác thối rữa vui mừng cười lên, trên mặt ông ta tràn đầy cảm khái mà nhìn mười bảy cái xác thổi rữa kia. “Thập Thất Hỗn Thế Ma, đứng dậy đi!” “Bây giờ tôi và mấy người các cậu đều đã quay lại, nhất định phải giết cho thế giới này máu nhuộm đỏ trời, ngày đêm mù mịt.”

Thập Thất Hỗn Thế Ma cao giọng hô lên: “Xin tuân theo lời dạy của Thiên Ma Vương!”

Cái gì!

Con người Lý Lặng co rụt lại, ánh sáng trong mắt vỡ vụn, ông ta đã sợ tới mức ngừng thở.

Thập Thất Hỗn Thế MalThiên Ma Vương!

Đây là cái tên vang dội như sét đánh bên tại tới mức nào chứ

Bọn họ... bọn họ chính là cơn ác mộng của mấy tỉ con dân Đại Hạ!

Không ngờ trăm năm sau.

Thiên Ma Vương lại dẫn dắt Thập Thất Hỗn Thế Ma một lần nữa quay về!

Vận xui của Đại Hạ, đã đến rồi!

Thiên Ma Vương dẫn dắt Thập Thất Hỗn Thế Ma liên tục hấp thu từng chút linh khí cuối cùng còn sót lại ở nơi đây.

Đợi sau khi hấp thu xong linh khí thì thân thể thổi rữa của bọn họ liền không còn khôi phục nữa. Hiển nhiên lúc này bọn họ đang mang bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ.

Thiên Ma Vương hỏi Diệp Hiên Tần: “Con chỉ chuẩn bị chút linh vật thể này thôi sao?” Diệp Hiến Tần vội vàng nói: “Cha nuôi đừng lo. “Người này là sở trưởng hiện tại của Linh Quản Ti, quản lý tất cả linh vật của Đại Hạ.” “Ông ta hoàn toàn có năng lực có thể cung cấp linh vật cho chúng ta.”

Tốt!

Thiên Ma Vương gật đầu: “Ngày tháng của bọn ta đã không còn nhiều nữa. “Mau chóng tìm được linh vật cho bọn ta hấp thu linh khí, khôi phục thân thể máu thịt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.