Chiến Thần Phong Vân

Chương 198



Lưu Mỹ Linh nói: “Phạm Vân Hà hiện là giám đốc chi nhánh của Khách sạn Thủy Tinh, cậu ấy cũng sở hữu một phần cổ phần của Khách sạn Thủy Tinh. Cậu ấy thực sự rất bận và có thể sẽ đến sau”.

“Diệp Huyền Tần, uống với tôi một ly, tôi sẽ làm mai cho cậu và Phạm Vân Hà đến với nhau.”

Mọi người đều cười rộ lên.

Phạm Vân Hà là ai cơ chứ? Là hoa khôi của trường đấy.

Hiện tại cô ấy sở hữu cổ phần của Khách sạn Thủy Tinh, phải nói là vô cùng giàu có.

Nếu hắn trở thành con rể, còn muốn theo đuổi Phạm Vân Hà… Cóc muốn ăn thịt thiên nga!

Diệp Huyền Tần nghiêm túc viết tên “Lưu Mỹ Linh” lên giấy.

Sau đó, anh vẫn như cũ, đổ một ly rượu vào chậu rồi rót lại một ly khác.

Chuột Con vội nói: “Anh Diệp, tôi.. tôi thay anh uống nhé, anh không thể uống thêm nữa rồi.”

Diệp Huyền Tần khẽ cười: “Chuột Con, cậu đừng lo lắng, tôi không sao.”

Anh ngẩng đầu lên, không còn sót một giọt rượu nào.

Ngay sau đó, mọi người ngồi xung quanh đều nâng ly rượu mời Diệp Huyền Tần.

Ngoại trừ hai bạn học nữ, thật sự chịu không thể nào nhìn nổi, không muốn thông đồng làm bậy cùng với Chu Lam nên không nâng ly lên mời.

Mỗi khi ai đó nâng ly lên, trước tiên Diệp Huyền Tần sẽ viết tên của họ, sau đó đổ một ly rượu vào chậu rồi mới uống cạn!

Bây giờ, trong chậu đã được đổ đầy rượu rồi, đồng nghĩa với việc Diệp Huyền Tần cũng đã uống một chậu rượu.

Mặp Diệp Huyền Tần đỏ lên, người thì lắc lư, giống như có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào.

Chu Lam mừng rỡ trong lòng.

Cho đến bây giờ, kế hoạch của cô tiến triển suôn sẻ ngoài sức tưởng tượng.

Cô nâng ly nói: “Chuột Con, dù sao chúng ta cũng từng là vợ chồng của nhau, chúng ta phải uống với nhau một ly chứ nhỉ.”

“Đương nhiên, cô không uống rượu được, tôi sẽ không ép cô, hay là để cho Diệp Huyền Tần uống thay cho cô?”

Những người có mặt ở đó đều náo động

Chuyện này là như thế nào? Chuột Con và Chu Lam “từng là vợ chồng của nhau”.

Những thứ rác rưởi như cái tên Chuột Con này, làm gì có quyền làm ô uế nữ thần của họ chứ!

Vừa nghĩ đến việc Chu Lam từng bị thằng què chết tiệt này đè dưới thân, mọi người đều buồn bực và ghê tởm đến mức không thể nói thành lời.

Họ nhìn chằm chằm vào Chuột Con với ánh mắt như muốn ăn thịt đồng loại, sau đó bắt đầu tấn công.

“Chuột Con, thằng què chết tiệt, ly này cậu bắt buộc phải uống!”

“Chu Lam mời cậu một ly chính là để cho cậu giữ được mặt mũi, cậu đừng có không biết xấu hổ như vậy!”

“Cậu không uống cũng được, để Diệp Huyền Tần uống thay cho cậu!”

Chuột Con bị ép vào ngõ cụt, mắt đỏ hoe nói: “Được rồi, tôi uống, tôi uống!”

Diệp Huyền Tần đưa tay ngăn Chuột Con lại: “Chuột Con… không được uống.”

“Nếu cậu uống thì tôn nghiêm của cậu cũng sẽ mất hết.”

Vương Tiến Cường bật dậy hét lớn: “Không uống thì cái mạng này sẽ mất”.

“Cậu cần tôn nghiêm hay cần tính mạng, tự mình lựa chọn!”

Diệp Huyền Tần chế nhạo Vương Tiến Cường, sau đó vẽ một chữ “X” lớn vào tên của Vương Tiến Cường trong danh sách.

Anh đổ rượu vào chậu rồi rót thêm một ly: “Tôi sẽ uống thay cho Chuột Con!”

Lại một hơi uống cạn.

Lúc này, anh đã uống hơn hai lít rượu trắng rồi.

Cơ thể anh lắc lư, cuối cùng anh không thể gắng gượng được nữa, phịch một tiếng, anh ngã xuống bàn sau đó bất tỉnh.

“Anh Diệp, anh không sao chứ.” Chuột Con bị dọa sợ, nhanh chóng vỗ vỗ lưng Diệp Huyền Tần.

Gọi lớn!

Chu Lam thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.

Tên khốn đó cuối cùng cũng ngất đi, có thể tiến hành bước tiếp theo rồi.

Cô xua tay ra hiệu mọi người im lặng.

“Chuột Con, tôi nghe nói anh bị ung thư sao?”

Chuột Con cúi đầu nói: “Không liên quan gì đến cô.”

Mọi người nghe vậy, tất cả phiền muộn đều tan biến.

Thằng nhóc này ngủ với Chu Lam thì sao chứ? còn không phải muốn chết hay sao.

Nhưng mà, loại rác rưởi này cho dù có chết đi vạn lần cũng không đủ tư cách để làm ô uế Chu Lam.

Chu Lam nói: “Ai nói việc này không liên quan đến tôi? Nếu anh chết thì ai sẽ trị bệnh cho con gái chúng ta? Sau này ai sẽ chăm sóc cho nó?”

“Bây giờ, tôi có thể cho anh một cơ hội dùng mạng sống của mình để đổi lấy cơm ăn áo mặc nửa đời sau của Uyển Nhi .”

Những việc liên quan đến con gái, Chuột Con không thể nào không xem trọng được: “Ý của cô là gì?”

Chu Lam nhấp một ngụm rượu: “Nếu anh nhảy từ cần trục công xưởng ở Tình Yêu Khuynh Thành xuống, tôi có thể khiến cho nửa đời sau của Uyển Nhi được sống trong vinh hoa phú quý.””

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.