Chiến Thần Phong Vân

Chương 2184



Chương 2184

Nơi này là địa bàn của bố mày, dầu gì bố mày cũng là người phụ trách đương nhiệm của Quốc Tế Hoàn Cầu, cho dù đặt ở nước ngoài, cũng có địa vị khá cao.

Có điều chúng mày dám xem bố là râu ria mà xua đuổi… có thể nhịn thì cũng không thể nhịn.

Nhưng mà Trương Nặc Thuỷ không dám tuỳ tiện mở miệng, sẽ bị đánh.

Ông ta không thể làm gì khác hơn là âm thầm nháy mắt cho cô thư ký, bảo cô ta đi gọi người giúp.

Thư ký tuyệt vọng lắc đầu với ông ta.

Không có người giúp, các nhân viên bảo vệ đã bị đánh thành tàn phế từ lâu.

Đám người nước ngoài này thật sự rất đáng gờm.

Giờ khắc này Trương Nặc Thuỷ hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.

Bây giờ ông ta cũng không có cách nào, chỉ có thể im lặng chờ đợi.

Cắt đủ năm phút, cuối cùng vị đại ca mặc đồ Tây màu trắng, đeo kính râm đen mới cắt xong, châm lửa.

Ông ta lười biếng nhìn Trương Nặc Thuỷ: “Ông chính là người phụ trách của Quốc Tế Hoàn Cầu?” Mời đọc truyện trên Truyện App

Trương Nặc Thuỷ lập tức gật đầu: “Vâng, tôi chính là người phụ trách Trương Nặc Thuỷ…”

Đại ca nước Dương cười gằn: “Tên của ông, tôi không quan tâm. Hiện tại tôi chỉ hỏi ông một chuyện, anh em của tôi ở đâu?”

Anh em của ngài?

Trương Nặc Thuỷ đầu óc mơ hồ: “Anh em của ngài là ai?”

Đại ca nước Dương: “Vẫn không đoán được à?”

Trương Nặc Thuỷ kinh ngạc nói: “Ngài là anh em của ngài Michelle Lord thuộc tập đoàn Michelle?”

Đại ca nước Dương: “Không sai, Michelle Accord.”

Trương Nặc Thuỷ mừng rỡ trong lòng.

Ha ha, thực sự là “Trùng điệp núi sông ngờ hết lối, âm u hoa liễu lại một thôn”

Vốn đang đau đầu nên làm sao đổi phó với Diệp Huyền Tần, không nghĩ tới ông trời liền phái vị tướng mạnh mẽ này tới cho ông ta.

Nói cho bọn họ biết, anh em của ông ta do Diệp Huyền Tần hại chết, bọn họ nhất định sẽ sống chết không thôi với Diệp Huyền Tần.

Tuy rằng Diệp Huyền Tần mạnh, nhưng mà tập đoàn Michelle cũng mạnh như vậy. Hai bên mạnh mẽ đụng độ, ông ta trở thành ngư ông đắc lợi…

Trong lòng Trương Nặc Thuỷ đắc ý.

Ông ta vội vàng nói: “Chào ngài, ngài Accord. Đối với chuyện mà người anh em của người gặp phải, tôi cảm thấy đồng cảm sâu sắc.”

“Anh em của ngài, đã bị Diệp Huyền Tân… aiz.”

Michelle Accord: “Ha ha ha ha ha, loại chuyện hoang đường này tôi sẽ tin tưởng? Ông thật sự cho rằng tôi sẽ không điều tra sao?”

Trái tim Trương Nặc Thuỷ hơi nhảy một cái.

Michelle Accord đến cùng là điều tra được cái gì? Nụ cười của ông ta sao lại lạnh lẽo như vậy?

Giống như đã nhìn thấu tất cả!

Trương Nặc Thuỷ thăm dò nói: “Ngài Michelle Accord, ngài… ngài nói câu này là có ý gì? Những lời tôi nói đều là thật.”

Michelle Accord: “Thế nhưng theo như người của tôi điều tra, trước khi Michelle Lord và Lộ Tây chết, người cuối cùng tiếp xúc với họ chính là ông!”

“Ông giải thích cho tôi xem, chuyện này là thế nào?”

Trái tim Trương Nặc Thuỷ thịch một cái: “Chuyện này… chỉ đơn thuần là trùng hợp.”

Michelle Accord cười gằn: “Chà, trùng hợp à? Thiệt thòi cho ông nói được câu này”

“Dẫn người vào!”

Michelle Accord liếc mắt nhìn cửa phòng bên cạnh.

Rắc.

Cửa phòng bị mở ra, một vài vệ sĩ mặc đồ tây màu đen dẫn theo mấy người Đại Hạ đi vào.

Thấy vậy, đại não của Trương Nặc

Thuỷ nổ ầm một tiếng.

Thế mà lại là quản lý Tôn của khách sạn Hilton, cùng với một số nhân viên.

Trước đây Trương Nặc Thuỷ thu mua những người này, muốn bọn họ làm chứng giả cho mình, chứng minh Diệp Huyền Tần giết Michelle Lord.

Không nghi ngờ chút nào, là Michelle Accord điều tra được bọn họ. Xong, lần này thảm rồi.

Đám người quản lý Tôn bị đánh rất thảm, mặt mũi bầm dập. Bọn họ quỳ xuống đất khổ sở van xin: “Ngài Accord, chúng tôi nói, chúng tôi khai hết.”

“Van xin ngài đừng đánh nữa, chúng tôi… chúng tôi sắp bị đánh chết tươi rồi.”

“Là Trương Nặc Thuỷ, là Trương Nặc Thuỷ bảo chúng tôi làm chứng giả, chứng minh Diệp Huyền Tần hại chết Michelle Lord. Thực ra, là Trương Nặc Thuỷ giết người, tất cả là do Trương Nặc Thuỷ một tay sắp xếp… hu hu hu hu.”

Sắc mặt Trương Nặc Thuỷ đen lại: “Quản lý Tôn, các người ngậm máu phun người, nói bậy nói bạ.”

“Có tin tôi truy cứu các người về trách nhiệm pháp luật hay không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.