Chiến Thần Phong Vân

Chương 2348



Chương 2348:

 

Độc Lang trầm ngâm gật đầu: “Ừ, giải thích như vậy nghe cũng xuôi tai”

 

“Nhưng, hài cốt của một vĩ nhân cũng chỉ là bộ hài cốt, có gì đáng để cả Âm Ti và Long Thần Vận Quốc cùng thèm muốn cơ chứ?”

 

Diệp Huyền Tân: “Từ xưa đến nay, bất cứ người nào có thể được gọi là vĩ nhân, ắt phải có vận mệnh đất nước bên mình. Ngay cả khi đã chết đi, xương cốt vẫn chứa đựng vận mệnh đất nước.

 

“Long Thần Vận Quốc bị Thần Cốt thu hút là đủ để chứng minh điều này.

 

“Âm Ti có lẽ là dòm ngó vận mệnh đất nước ẩn chứa trong Thần Cốt”

 

Đám người Độc Lang chợt hiểu ra và gật đầu.

 

Diệp Huyền Tân nhìn về phía Đại Vu Miêu Kỳ: “Câu hỏi cuối cùng, ông có biết căn cứ của Thiên Ma Vương Âm Ti ở đâu không?”

 

Đại Vu Miêu Kỳ càng hạ giọng xuống nhỏ hơn: “Có thể tôi biết đại bản doanh của Âm Ti ở đâu”

 

Cái gì!

 

Diệp Huyền Tân cùng Độc Lang và những người khác đều rất phấn khích.

 

Nếu có thể tìm thấy được đại bản doanh của Âm Tỉ và huy động toàn bộ lực lượng để phá hủy đại bản doanh của Âm Tỉ thì chẳng phải sẽ loại bỏ hoàn toàn khối u ác tính mang tên Âm Ti hay sao?

 

Bỏ một vốn kiếm vạn lời!

 

Thông tin mà Đại Vu Miêu Kỳ nắm được quá đỗi quan trọng, đến mức đám người Diệp Huyền Tân không khỏi cảm thấy phấn khích.

 

Diệp Huyền Tân vội vàng nói: “Nói nhanh lên một chút xem, trụ sở của Âm Ti ở chỗ nào?”

 

Đại Vu Miêu Kỳ thở sâu, nói: “Tôi có thể nói cho các anh biết. Có điều… các anh có thể tha cho tôi một mạng không?”

 

Diệp Huyền Tân suy tư thêm một chút, nói: “Thông tin này của ông phi thường trọng yếu đối với Đại Hạ của tôi. Nếu tình báo ông cung cấp là thật thì đã là cống to lớn cho Đại Hạ. Có thể tự lấy công chuộc tội, tha cho ông một cái mạng.”

 

Hay quá!

 

Đại Vu Miêu Kỳ hưng phấn nói: “Trụ sở của Âm Tỉ ở…”

 

Kết quả mới vừa nói đến đây, một tia sương mù màu đen bỗng nhiên bay vọt đến, chính xác xông vào trong cơ thể của Đại Vu Miêu Kỳ.

 

Phốc!

 

Đại Vu Miêu Kỳ há mồm nhổ ra một ngụm máu tươi, sau đó ngã xuống đất, không còn sự sống!

 

Đáng chết!

 

Diệp Huyền Tân lập tức ngửi được một cảm giác nguy cơ mạnh mẽ, anh không chút do dự phóng ra một tia kình khí đậm đặc, hóa thành một tấm lá chắn, bao phủ xung quanh bọn họ.

 

Đúng vào lúc lá chắn vừa hình thành, từng tia sương mù màu đen liên tiếp đánh trúng tấm lá chắn bằng kình khí.

 

Sương mù màu đen tiêu tán, mà lá chắn kia cũng run rẩy mấy phần, gần như sụp đổi!

 

Bọn người Độc Lang lúc này mới lấy lại tinh thần, ý thức được bọn họ đang lâm vào cảnh hiểm nguy, vội vàng phóng ra kình khí, củng cố cho lá chắn bên trên.

 

“Đáng chết, là ai ra tay trong bóng tối!”

 

“Giết chết Đại Vu Miêu Kỳ ngay ở thời khắc mấu chốt, tạo thành tổn thất khó mà lường được cho Đại Hạ chúng ta!”

 

“Chết tiệt! Kẻ cầm đầu nhất định phải bị xẻo thịt giết chết!”

 

“Cái này tựa như là âm khí, hẳn là Âm Ti đến rồi!”

 

“Móa nó, đến hay lắm, vừa vặn hôm nay thừa cơ hội này, thay trời hành đạo!”

 

Mấy người Diệp Huyền Tân nhìn theo phương hướng âm khí bay tới.

 

Nơi xa, một đám người đang mênh mông cuồn cuộn hướng về bên này đi tới.

 

Mặc dù đối phương chỉ có mười mấy người, nhưng lại đẳng đẳng sát khí, âm khí âm u, lúc xuất hiện tạo ra cảm giác có đến hàng nghìn binh mã.

 

Trên người bọn họ phóng thích ra sát khí, tụ lại ở giữa không trung, hình thành nên một đám mây đen.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.